Lính gác lại thì thầm nói:
- Nàng ta còn nói cả danh tính nữa.
Trình Giảo Kim tức không thể kìm được nữa quát:
- Mả cha nhà ngươi, làm ta nghĩ mãi không ra.
- Nàng ta nói...nàng ta tên là U gì Nương ấy.
- U Nương?
Ánh mắt của Trình Giảo Kim bỗng nhiên trợn lên, hai chân nhảy dựng lên, bạt một bạt vào mặt tên lính kia quát:
- Thằng chết tiệt này!
Hắn chạy như bay về phía cổng trại, quan quân luyện tập ở phía sau đều bàn tán xôn xao.
- Trình tướng quân làm sao vậy, hình như có kẻ đòi nợ đến nhà vậy?
- Không thể nào! Nghe đồn đó là phụ nữ. Chắc là ông ta ở ngoài lén lút qua lại với cô ả nào rồi.
- Phì! Vợ lão hung dữ như thế, lão ta dám ngoại tình sao... Trình Giảo Kim chạy bán sống bán chết ra cổng, chỉ thấy ở bên đường cách cổng trại vài trăm bước có một cỗ xe kéo dừng ở đó.
Bên cạnh xe có một người phụ nữ mặc một chiếc váy màu tím, đầu đội một chiếc mũ màu trắng, thân hình đầy đặn, đúng là Bùi U rồi.
Trình Giảo Kim chạy một mạch năm trăm bước tới, không đỏ mặt, tim cũng không đập loạn lên, mặt anh ta lập tức đỏ bừng lên, dường như máu toàn thân dốc hết lên đầu, trống ngực đập thình thịch, hai chân chết đứng một chỗ, khó khắn lắm mới lê bước tiến gần tới.
Anh ta dường như vừa phải vượt qua vạn dặm trường chinh, vất vả lắm mới tới trước mặt của Bùi U, chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, lắp ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ha-kieu-hung/2338837/chuong-914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.