Lý Uyên thở dài, đưa lá thưcho Tiêu Vũ.
- Năm vị tướng quốc xem qua một lượt đi!
Tiêu Vũ nhận lấy lá thư, vội vàng nhìn qua một lần, rồi lại đưa cho Bùi Tịch, mấy người khác cũng vây lấy xung quanh.
- Tiêu ái khanh, ngươi nghĩ thế nào?
Lý Uyên mệt mỏi hỏi.
Tiêu Vũ sau một lúc trầm tư liền nói:
- Theo thần nghĩ thì nếu Dương Nguyên Khánh đã chủ động đề xuất điều kiện rút quân, hơn nữa điều kiện này cũng không quá hà khắc thì chắc là hắn cũng không nắm chắc có thể đánh hạ Hoàng thành. Dù sao thì binh lực của hắn cũng không đủ, về phần hỏa thiêu Trường An thì thần cho rằng hắn chỉ đe dọa mà thôi, hắn thật sự cũng không dám làm như thế.
- Trẫm đang hỏi ngươi là có phải đáp ứng điều kiện của hắn hay không?
Lý Uyên có chút bực bội hỏi lại.
- Điều này…thần không dám trả lời.
Tiêu Vũ cúi đầu, lúc này ông ta không dám tỏ thái độ, ông ta thật sự không đảm đương nổi trách nhiệm này.
- Vậy Bùi ái khanh, ngươi có gì để nói không?
Lý Uyên trừng mắt nhìn Tiêu Vũ, ánh mắt lại chuyển qua Bùi Tịch.
Bùi Tịch đảo mắt nói:
- Ý của vi thần giống của Tiêu tướng quốc. Thần cũng cho rằng Dương Nguyên Khánh không nắm chắc sẽ đánh hạ được Hoàng thành, hắn muốn rời khỏi Trường An một cách có thể diện.
Bùi Tịch cũng lươn lẹo, không chịu tỏ rõ thái độ cụ thể. Trong lòng Lý Uyên vô cùng thất vọng. Vào thời khắc quan trọng như thế này, không ngờ cả đám đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ha-kieu-hung/2338860/chuong-948.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.