Dương Phương Hinh cả kinh, lùi về phía sau một bước:
- Ngươi là người phương nào?
Hai nữ binh ở bên cạnh phản ứng cực nhanh, tiến lên đẩy tên sĩ tử này ra. Lúc này, một đám sĩ tử xông tới, mồm năm miệng mười nói:
- Chúng ta chỉ muốn hỏi danh tính, cũng không có ác ý, cô nương cần gì phải lạnh lùng như vậy?
Gã sĩ tử vừa bị đẩy ra có thêm dũng khí, lại tiến lên thi lễ:
- Tiểu sinh Trương Chí, người quận Tây Hà, xin hỏi phương danh cô nương?
Lần này y không dám tiến lại gần, đứng cách vài thước, vừa hỏi vừa nhìn thoáng qua hai nữ binh ở hai bên, thấy đối phương đã rút đao ra, y vội vàng lùi về phía sau một bước.
Dương Phương Hinh đã bình tĩnh trở lại, liếc mắt nhìn qua đám người bọn họ, thấy mặc nho bào, đội mũ sĩ tử, liền nhàn nhạt hỏi:
- Các ngươi là sĩ tử Quốc Tử học sao?
- Đúng vậy!
Nhất thời tên sĩ tử này có thêm chút dũng khí, lại nói:
- Cô nương áo trắng có dung mạo như tiên tử, không nhiễm bụi trần, khiến cho tiểu sinh vô cùng kính yêu, đặc biệt cả gan muốn hỏi, không biết cô nương có thể cho biết phương danh hay không?
- Hừ! Tết Trung Nguyên nào có cái gì là Tiên tử, chỉ có quỷ ảnh mà thôi.
Dương Phương Hinh xoay người kéo theo Dương Băng:
- Chúng ta đi thôi!
Hai nàng xoay người rời đi. Một đám sĩ nóng nảy vội đuổi theo:
- Cô nương đi thong thả!
Tên sĩ tử vừa nãy càng đau khổ, năn nỉ:
- Gặp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ha-kieu-hung/2339017/chuong-836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.