Quan trọng hơn là gia tộc Đậu thị ủng hộ Tần vương Lý Thế Dân, luôn luôn nói lời hay ý đẹp về y, lâu dần, Đậu hoàng hậu ngoài việc yêu thương ra còn có cả mấy phần thiên vị.
Đậu hoàng hậu thấy chồng khen ngợi Lý Thế Dân, bà lập tức cười tươi như hoa:
- Từ nhỏ nó đã thông minh, giỏi giang, năm mười mấy tuổi đã biết lo nghĩ cho thánh thượng, thánh thượng quên rồi sao?
- Trẫm đương nhiên chưa quên, Trẫm nhớ…
Lý Uyên chưa dứt lời thì nghe thấy tiếng thái giám:
- Thái tử điện hạ cầu kiến!
Tiếng thái giám chen ngang lời của Lý Uyên, y gật gật đầu:
- Tuyên thái tử vào tấn kiến!
Đậu hoàng hậu lại có vẻ cụt hứng, bà lạnh lùng liếc nhìn Trương Tiệp Dư:
- Thái tử đến, muội còn không biết mà lui đi sao?
Trương Tiệp Dư giật mình, vội đặt bát thuốc xuống:
- Tiện thiếp xin cáo lui.
Ả vội vã hành lễ với Lý Uyên rồi đi ra cửa sau, Đậu hoàng hậu “hừ” một tiếng cực kỳ không vui:
- Trong cung có một số người càng lúc càng không hiểu quy tắc, xem ra mình đã khoan dung thái quá rồi!
Lý Uyên biết hoàng hậu đang mượn cớ để nói, hơn nữa Trương Diệp Tư không đúng lúc mà lui đi quả là có chỗ không thỏa, y đành ngậm cười đau khổ trong lòng, không dám nhiều lời.
Lúc này, thái tử Lý Kiến Thành nhanh chóng bước vào, lại thấy mẫu thân đang ở trong phòng nên nhất thời thót tim, vội vàng quỳ xuống:
- Nhi thần Kiến Thành khấu kiến phụ hoàng, mẫu hậu!
Đậu hoàng hậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ha-kieu-hung/2339022/chuong-833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.