- Đây không phải là bất trung bất nghĩa mà là ngươi tỉnh ngộ, chỉ có như vậy, tổ tiên ngươi ở trên trời có linh thiêng mới có thể tha thứ cho ngươi.
Khuất Đột Thông cười khổ một tiếng:
- Nam bắc lưỡng triều mười năm lập quốc, tổ tiên lấy gì trách ta?
Lão lại trở nên thâm sâu, nhìn thoáng qua Dương Nguyên Khánh:
- Đường Đế đối với ta không tệ, ta sẽ không phản bội ông ta. Con đường này ngươi không cần nói nữa, nói tiếp con đường thứ hai đi.
Dương Nguyên Khánh thở dài:
- Ta không muốn cho ngươi đi con đường thứ hai. Ta cho ngươi thời gian ba ngày, hay suy nghĩ cho thật kỹ.
Nói xong, Dương Nguyên Khánh phân phó thân binh:
- Không cần trói, chăm sóc Khuất Đột Công cho tốt.
Hắn xoay người đi ra ngoài. Mặc dù Dương Nguyên Khánh biết khả năng thuyết phục Khuất Đột Thông đầu hàng là không lớn, nhưng hắn vẫn muốn làm hết sức mình.
Trở lại lều lớn trung quân, Tạ Tư Lễ tiến lên đón, ân cần hỏi:
- Điện hạ! Y đồng ý quy hàng?
Dương Nguyên Khánh lắc đầu:
- Y nói Lý Uyên đối với y không tệ, không muốn phản bội, nguyện ý chết làm ma triều Đường. Hừ! Tiên đế đối với y cũng không bạc, vì sao không chết vì Tùy.
- Có thể y nghĩ còn có khả năng trở về Đường, dù sao y là Binh bộ Thượng thư triều Đường. Ty chức cho rằng, nhất định triều Đường sẽ dùng một số tiền lớn để chuộc y về. Chẳng hay Điện hạ…
Tạ Tư Lễ có chút thiên hướng thu lấy tiền chuộc của triều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ha-kieu-hung/2339051/chuong-819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.