- Cả vùng đất giống như một giọt nước mắt.
Dương Phương Hinh cúi đầu lẩm nhẩm hai lần, hai tròng mắt càng thêm mông lung, những lời này làm cho nàng cảm nhận được một loại vẻ đẹp thê lương.
- Sau khi trở về Thái Nguyên, nàng có đồng ý ở lại cung Tấn Dương hay không, hay là muốn ở trong phủ của ta?
Dương Nguyên Khánh lại dịu dàng hỏi nàng.
- Ta cũng không biết!
Dương Phương Hinh cúi đầu thở dài một tiếng, nàng không nghĩ sẽ ở thâm cung nữa, nhưng cũng không muốn ở trong phủ của Dương Nguyên Khánh. Nàng rất thông minh, nàng biết Dương Nguyên Khánh tuy là tới hỏi nàng, nhưng trên thực tế hắn đã quyết định rồi.
- Ta không tự chủ được, do ngươi quyết định đi!
Dương Nguyên Khánh gật gật đầu,
- Vậy ở phủ của ta, tỷ tỷ của nàng sẽ tới chăm sóc cho nàng.
- Tỷ tỷ của ta sao?
Dương Phương Hinh ngây ngẩn cả người, nàng nghi ngờ nhìn Dương Nguyên Khánh,
- Ngươi nói tới ai?
- Ngày trước là công chúa Nghĩa Thành, nàng còn nhớ chứ?
Dương Phương Hinh cả người chấn động, đôi mắt trợn tròn lên, không thể tin nổi nhìn Dương Nguyên Khánh,
- Phụ hoàng không phải nói tỷ ấy.... đã chết rồi sao?
- Công chúa Nghĩa Thành đúng là đã chết, nhưng Dương Bội Hoa không chết, nàng đã đổi tên là Giang Bội Hoa, tới Thái Nguyên nàng sẽ nhìn thấy nàng ấy.
Dương Nguyên Khánh cười cười, ngẩng đầu nói với nàng:
- Mặt hồ gió to, vào khoang thuyền đi thôi!
Hắn xoay người hướng về phía khoang thuyền mà đi, Dương Phương Hinh quay đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ha-kieu-hung/2339497/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.