Dương Nguyên Khánh mừng rỡ. Dương Sư Đạo không ngờ đã trở lại. Tin tức này đã quét sạch sự không vui do cơn bão dầu mỏ mang đến. Hắn xoay người xuống ngựa, bước nhanh đi về phía quân nha. Vừa đi vào cửa liền gặp ngay Dương Sư Đạo.
Dương Sư Đạo cũng nhìn thấy Dương Nguyên Khánh, bên trong ánh mắt có chút phức tạp, có một sự xấu hổ, cũng có sự bất an cùng với kỳ vọng về tương lai.
Y hoang mang đi lên phía trước hành lễ:
-Sư Đạo xin tham kiến Sở Vương điện hạ!
Dương Nguyên Khánh vội vàng đỡ lấy anh ta, nhẹ nhàng đập vào vai y một cái cười nói:
-Lần này trở về, nếu lại muốn trốn đi nữa là không được đâu đấy!
Dương Sư Đạo trong lòng bỗng trào dâng một cảm giác ấm áp. Dương Nguyên Khánh cũng không vì bao năm xa cách mà trở nên lạnh nhạt. Cứ như là mới hôm qua rời xa nhau vậy. Y không kìm nổi vui mừng trong lòng cười nói:
-Khi ta đi ngươi đã từng nói, nếu như có một ngày ta chọn một con đường khác thì sẽ đến quận Ngũ Nguyên. Vị trí Thái Thú vẫn còn giữ ở đó cho ta. Ta có thể tùy ý đến đảm nhiệm chức vụ đó. Vì thế lần này ta quay trở về rồi, tiếp tục làm Thái Thú quận Ngũ Nguyên.
Dương Nguyên Khánh vỗ vỗ bờ vai của y, lắc lắc đầu.
-Ngươi không cần đến quận Ngũ Nguyên. Ta có vị trí tốt hơn cho ngươi. Ngươi đi theo ta.
Dương Nguyên Khánh xoay người đi về phía phòng làm việc. Dương Sư Đạo cũng đi vào theo. Hai người ngồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ha-kieu-hung/2339524/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.