Chợ Nam của Lạc Dương còn gọi là chợ Phong Đô, là một thị trường buôn bán lớn nhất Đại Tùy. Nó gấp hai lần chợ Tây của Trường An, có hơn trăm sạp hàng cao cấp, có mấy nghìn cửa tiệm, thương nhân tụ tập, hàng hóa như mây, trăm nghề đều phát triển, vô cùng huyên náo.
Dương Nguyên Khánh trên đường đi nghe ngóng về nghề trà. Phương bắc Đại Tùy không thịnh uống trà. Nhưng sau khi triều nhà Trần bị diệt thì có rất nhiều người phương Nam đến kinh thành. Lần này lại từ Giang Nam di dân đến hàng ngàn phú hộ thì khiến cho những người uống trà càng ngày càng tăng thêm, trong chợ Nam cũng có hẳn một phố hàng trà.
Trời vẫn còn chưa tối hẳn. Bọn họ tìm thấy một phố hàng trà ở góc tây bắc thành Nam. Trên một con đường ngắn, hương trà bay bay, tất cả có hai mươi mấy cửa hàng. Dường như toàn bộ khu vực phía bắc đều là do hai mươi mấy cửa hàng trà này cung ứng. Mỗi cửa hàng đều rất lớn, cửa hàng nọ san sát cửa hàng kia. Đằng sau đại đa số là nhà gỗ hai ba tầng, để trữ hàng được nhiều hơn.
Ở giữa phố có treo một cái cờ dài màu đỏ chừng sáu thước, trên đó có viết bốn chữ lớn màu đen: “Hồng Tú Trà Trang”. Đó cũng là cửa hàng lớn nhất toàn bộ khu phố trà này, nó chiếm chừng năm mẫu đất. Toàn bộ thành Nam này, số cửa hànghiếm năm mẫu đất thì không nhiều.
Cửa hàng này trên thực tế chính là tài sản riêng của Dương Nguyên Khánh. Một mình hắn chiếm 60%, Khang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ha-kieu-hung/2340433/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.