Quang Phúc Phường, trước cửa phủ của Dương Nguyên Khánh, một tôi tớ Dương phủ khom người hành lễ với Dương Nguyên Khánh:
- Công tử, ta đến truyền đạt lại ý tứ của Dương phủ, công tử có thể quay về Dphủ rồi.
- Ý tứ của ai vậy?
Dương Nguyên Khánh lạnh lùng hỏi.
- Cụ thể là ý của ai tiểu nhân cũng không biết. Là Triệu quản gia bảo ta tới nhắn với công tử, công tử có thể quay về phủ.
- Thật sao? Ngươi là người trong Dương phủ phải không? Sao ta chưa từng thấy ngươi?
Tôi tớ cười khổ một tiếng, nói:
- Tiểu nhân phụ trách sửa chữa đường đá, là Triệu quản gia bảo ta tới. Kỳ thật ta cũng hiểu là để ta đi báo tin cũng có chút không thích hợp.
Dương Nguyên Khánh gật đầu:
- Cám ơn ngươi đã tới báo tin, ngươi quay về và nói với những người đó: những lời ta nói là Dương phủ có thể kiên trì nội quy gia tộc từ bỏ tộc tịch của ta, ít nhất còn có thể khiến ta tôn trọng Dương phủ. Xin bọn họ đừng xé tấm vải che đậy cuối cùng ra nữa.
- Vâng! Tiểu nhân nhớ kỹ điều này để quay về bẩm báo.
Tôi tớ thi lễ quay người đi rồi, Dương Nguyên Khánh nhìn theo bóng dáng của y thật lâu không nói. Nữu Nữu đến phía sau Dương Nguyên Khánh oán giận nói:
- Không ngờ lại phái một tôi tớ đến gọi huynh trở về. Dương gia thật quá sỉ nhục huynh rồi.
Dương Nguyên Khánh lắc đầu:
- Không phải bọn họ sỉ nhục ta mà là ép không muốn ta quay về. Bày ra hành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ha-kieu-hung/2340544/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.