Đây là trận đấu thực tế đầu tiên của Dương Nguyên Khánh kể từ khi học võ. Trong lòng hắn cũng căng thẳng, không dám có mảy may khinh thường và lơ là, thể hiện hết sức nhuần nhuyễn tất cả võ công mà hắn đã học. Hắn tránh thế đao của Lưu Cư Sĩ, phóng một đao tấn công ngay vào bụng dưới gã.
Lưu Cư Sĩ có nằm mơ cũng không thể tưởng được, đối phương có thể chuyển từ thế thủ sang công nhanh như vậy. Gã muốn lui về phía sau đã không kịp, muốn dùng đao để tránh, nhưng sức đã tung ra lại nhất thời không lấy lại được. Trong nháy mắt, đao của đối phương đã đến bụng dưới mình, xong rồi, gã nhắm mắt chờ chết.
Chỉ nghe “Xoạc”' một tiếng, chợt thấy lạnh bụng, quần lại tụt xuống trong phút chốc. Lưu Cư Sĩ vội vàng kéo quần, cổ chợt thấy lạnh, đao của đối phương đã đến cổ gã.
Trong lòng gã chợt khiếp sợ, đây là đao pháp gì lại chỉ chém đến thắt lưng mà không chạm đến người. Gã mới biết võ nghệ của mình còn kém xa người thiếu niên này.
- Muốn giết cứ giết, ông đây sẽ không nhíu mày!
Lưu Cư Sĩ vẫn mạnh miệng, trước mặt rất đông thuộc hạ, gã không thể để bị mất mặt.
- Ngươi thua rồi!
Nguyên Khánh lạnh lùng nói một câu, thu lại đao xong, quay lưng bước đi. Lưu Cư Sĩ tuy rằng trên tay vẫn còn đao, nhưng dũng khí thì không còn, trơ mắt nhìn Nguyên Khánh đi xa.
Một gã thuộc hạ chạy lên, nói nhỏ:
- Chi bằng chúng ta cùng lao lên, kết liễu thằng nhóc này luôn!
Lưu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ha-kieu-hung/2340898/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.