Tử Dương đạo trưởng chợt biến sắc, nói:
"Vạn đại hiệp luyện "hắc sát chưởng lực", quả thực khiến cho bần đạo bất ngờ".
Vạn Hiểu Quang cười khổ nói:
"Tại hạ tuy luyện loại công lực cực kỳ độc này, nhưng trong đời rất ít dùng ...".
Y vốn muốn nhận sai, nhưng lời ra đến miệng thì khó thốt ra, đột nhiên dừng lại.
Sắc mặt Tử Dương đạo trưởng dần dần giãn ra, nhưng thanh âm vẫn nghiêm khắc:
"Loại "hắc sát chưởng lực" này của Vạn đại hiệp, không biết là do ai truyền thụ?".
Khẩu khí của câu hỏi này, vốn rất khó nghe, nhưng Vạn Hiểu Quang thấy Tử Dương đạo trưởng hạ lệnh trói hai vị sư đệ, trong lòng cảm thấy hổ thẹn, không hề để ý đến khẩu khí ép buộc khác của Tử Dương đạo trưởng, thở dài một tiếng, đáp rằng:
"Chuyện này nói ra thì dài, bốn mươi năm trước, tại hạ vô tình cứu một cao nhân hắc đạo người bị trọng thương, giúp ông ta điều dưỡng thương thế trong một ngôi miếu cũ, khi ông ta dần dần khỏi thì bắt đầu truyền "hắc sát chưởng lực" này cho tại hạ, lúc ấy tại hạ tuổi còn trẻ, không biết công phu này độc địa vô cùng, sau một tháng, thương thế của ông ta lành hẳn, nhưng vẫn cố ý kéo dài thời gian, ở lại trong ngôi miếu cũ này, trải qua ba tháng, cho đến khi tại hạ luyện được "hắc sát chưởng lực" thì ông ta mới rời khỏi, trước khi bỏ đi, đã từng dặn dò tại hạ, bảo rằng phải ngày đêm khổ luyện, ba năm thì có thể tiểu thành, năm năm thì trung thành, mười năm thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-huong-tieu/1644933/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.