Ở Hàn Tịnh Cốc.
Nơi này là một sơn cốc rất đẹp và cũng là nơi yên tĩnh nhất, Rất ít người biết đến Ở giữa Sơn Cốc có một ngôi nhà tranh đơn sơ, xung quanh có rất nhiều cây tre bên cạnh đó cũng có rất nhiều loài cây lớn và hiếm khác...!Và cũng là nơi mà cô đã Luyện ẢO Ảnh Kiếm Pháp từ khi còn nhỏ..
Một tiếng đàn du dương phá tan giấc ngủ của cô, Tiếng đàn rất quen thuộc..
Và cùng có một cảm giác rất ớn lạnh khi nghe tiếng đàn đó...
- Chả lẽ là tên Yêu Vương kia sau...
Tiếng đàn dừng lại, Một Dáng người áo trắng bước đến gần cô,...
- Thoải mái quá ta, tên trộm kiếm..
Trộm kiếm sao...!là hắn thật sự rồi, Hàn Thiên Ly...Lần này trốn không được rồi..
cô quay đầu từ từ lại, Hàn Tịnh Cốc mà hắn vào được không phát ra tiếng động là biết tu vi của hắn hơn hẳn tu vi 3 năm của cô rồi...
- .Đã lâu không gặp...!Huyền Tử Hiên...
- Ồ, sao lại nhỏ đi vậy không giống Hàn Thiên Ly chút nào...
- Phiền gì đến Yêu Vương đến Hàn Triều, Chả lẽ muốn lấy lại Nguyệt Âm kiếm là ta không trả đâu...!Bây giờ nó là của ta rồi...
- Ta biết, Huyết ngọc trong người nàng, nó nhận nàng làm chủ là đều đương nhiên không thể khác được, mà tại sao, rời khỏi Yêu giới không Nói với ta một tiếng vậy..
Hắn trông rất buồn, Ủ rũ nói Dường như Hắn không trách cô trộm kiếm, không trách cô Chuyện hạ thuốc vào rượu, Mà.chỉ hơi buồn tại sao cô đi mà không báo với hắn một tiếng...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-huyet-ly-tich/144442/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.