Thiên ly quay mặt đi, cô bước đi rất khó khăn vết thương càng ngày càng nhiều máu, đến nỗi y phục xanh của cô, bây giờ đã pha lẫn màu máu đỏ...
- Chủ nhân....!hãy để ta đi theo ngài - Huyết Hoàng Tước đứng lên cười nhẹ nói
- cút- Thiên ly lạnh giọng phán một câu
Huyết Hoàng Tước vơ tay, bầu trời đêm biến mất, mọi thứ xung quanh trở lại như cũ, và Con hổ đó vẫn ở yên đó
Thiên ly bước ra trông mệt mỏi, một tay dựa vào cây
- khụ....khụ....- Cô ho cộng thêm ói cả máu...Cô gục xuống gốc cây,dựa vào cây một chân dũi thẳng chân kia co thẳng lại
- Ân nhân ( chỉ vào con hổ) đây là A Lâm, thú cưng của bổn tôn- Huyết Hoàng Tước
Cô không nói gì, chĩ khẽ cười nhẹ, nhìn lên bầu trời bị những lá cây che phủ, và nhắm mắt gục xuống từ từ, Huyết Hoàng Tước đến đỡ Cô, lúc này cô đã ngất đi....vì quá mệt
- Grào....
Các yêu hung thú tiếp tục, chạy đến vì mùi máu của cô, đến để giết cô....
- A lâm...!giết...- Huyết Hoàng Tước liếc mắt ánh mắt căm phẫn khát máu hiện lên....
- Vâng - con hổ lên tiếng...!nhảy xuống phía trước hai người...
______
Ở Phía kia, ở ngoài rừng Nguyệt Quang
- kết giới đã bị phá,...!ruốt cuộc là ai - Hoàng luân nhăn mặt
- đi thôi - Ninh Hoạ thúc giục, năm người đi vào trong
- hở..- huyết tịch để tay lên ngực cảm thấy rất khó chịu, đến nỗi phải dựa vào cây mới đứng vững...
- Sao vậy tịch nhi - Hoàng luân lo lắng,
- " cảm giác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-huyet-ly-tich/144494/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.