Ánh mắt Tiền Cơ cay độc cỡ nào, chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra đao pháp trong tay Lâm Diệp có uy lực vô cùng to lớn, không phải những loại công pháp tầm thường có thể so sánh được.
Nhưng nếu chỉ có như thế, chỉ bằng tu vi hơn hẳn một tầng, Tiền Cơ cũng có thể dựa vào lực lượng của mình đè ép đối phương.
Nhưng hắn không hề nghĩ đến, lực lượng của Lâm Diệp không hề kém hơn mình chút nào.
Điều này sao có thể?
Một thiếu niên mười ba tuổi tầng hai Chân Võ cảnh, sao lại có được linh lực hùng hậu đến như vậy?
Trong lòng Tiền Cơ vừa giận vừa sợ, hắn vốn là người cẩn thận, rất nhanh hiểu được mình đã quá coi thường thiếu niên này.
Mấy năm nay hắn thường xuyên qua lại bộ lạc Thanh Dương, biết được trên đời này có nhiều người trẻ tuổi thiên phú trác tuyệt, nhìn như tu vi thấp nhưng khi chiến đấu thường có thể vượt cấp mà chiến.
Loại thiếu niên anh kiệt này thường thường trăm người được một, cho dù là bộ lạc thanh Dương có tám ngàn cư dân cũng chỉ có ít ỏi mấy người có được thiên phú và sức chiến đấu thế này.
Chẳng lẽ Lâm Diệp là một thiên tài thiên phú trác tuyệt?
Tuy Tiền Cơ cố gắng giữ cho bản thân bình tĩnh nhưng không thể tránh được rối loạn trong lòng.
Nguyên bản hắn chỉ nghĩ Lâm Diệp là một tên linh văn học đồ, không có gì đáng lo, nhưng sau khi thấy Lỗ Đình thua hai lần liên tục trong tay Lâm Diệp, hắn mới bắt đầu đánh giá cao Lâm Diệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kieu-ngao-the/1349264/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.