Năm xưa, có bao nhiêu người chê cười con trai bà “mù mắt”, bây giờ bấy nhiêu người phải ghen tỵ đến đỏ mắt.
Hoắc Đình Châu và Tần Sương mỗi người bế một đứa con, sau khi đi một vòng quanh sảnh tiệc, bọn họ cho người đưa mấy đứa nhỏ trở về phòng nghỉ ngơi.
Bị đưa trở về phòng nghỉ ngơi, mấy đứa nhỏ òa khóc.
Bảo mẫu nhanh chóng pha sữa cho bọn nhỏ, sau khi được ăn no, mấy đứa nhỏ nhắm mắt ngủ tiếp.
Bên trong và bên ngoài phòng nghỉ ngơi đều có người canh gác, đề phòng có kẻ gian trà trộn vào.
Dưới lầu, sau khi Tần Sương và Hoắc Đình Châu tách ra, dưới sự dẫn dắt của Ngô Địch, cô đã quen biết rất nhiều nhân vật tầm cỡ trong giới kinh doanh.
Trước đây, do mang thai, mọi việc trong tập đoàn đều do Ngô Địch và Tô Lăng phụ trách, bây giờ cô đã trở lại, đương nhiên phải đến chào hỏi những người này.
Sau khi chào hỏi những nhân vật quan trọng trong giới kinh doanh, Tần Sương mới đi đến bàn của nhà họ Hạ, cô mỉm cười nói: “Bà ngoại, sao mọi người đến đây rồi mà không đến nhà con chơi? Ở đây đông người, không tiện xem mấy đứa nhỏ.”
Âu Dương Tình mỉm cười: “Chúng ta đến đây từ chiều hôm qua, nghĩ rằng cháu bận rộn chuẩn bị cho buổi tiệc nên không đến quấy rầy cháu. Ngày mai chúng ta sẽ đến thăm cháu.”
Tần Sương nghe xong, bèn cười đáp lại: “Mẹ, mai qua thăm họ có cần nhắc đến chuyện hôn sự của Bắc Mặc và Nam Tịch không?”
“Ừm, trước đây con mang bầu nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-ba-dao-xuyen-den-1970-va-mat-cuc-pham-ngay-tu-dau/2729370/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.