"Sao thế?" anh nghe cô thở dài, trống ngực loạn nhịp thấp giọng hỏi, nói ra rồi mới ý thức được giọng mình đã khản đặc khô khốc. Mà cơ thể mềm mại của cô lại không hề kiêng dè gì dựa vào ngực anh, làm suy nghĩ của anh đứt đoạn cả.
Nước lạnh xối ra liên tục, nhưng trán anh vẫn túa mồ hôi, lập tức bị dòng nước cuốn đi.
Cô nghiêng đầu tựa lên vai anh, thì thào nói: "Xin lỗi, em có thể rút lại những lời mình vừa nói không? Em không muốn đuổi anh đi, không muốn chia tay anh. Nhưng em lại không muốn để anh thấy điệu bộ đáng thương và chật vật này của em, nên mới nói lung tung. Còn nữa, em không nên điều tra anh, không nên không tin anh. Có lẽ em không quen có những mối quan hệ thân mật như thế nên cảm thấy bất an, đây cũng là lỗi của em. Nhưng", giọng cô rất nhỏ, như một đứa bé phạm lỗi đang xin tha, "đừng giận em được không?".
Anh áp mặt vào gò má lạnh lẽo của cô: "Được".
Nước lạnh chảy qua cơ thể cả hai, đưa hai thân thể nóng rẫy lại gần nhau hơn, cảm xúc da thịt cũng càng rõ ràng hơn.
Anh có thể cảm nhận rõ ràng lồng ngực phập phồng của cô, hơi thở của cô trên cổ anh cũng nóng rực đến mê người.
Anh không biết thần trí cô có tỉnh táo không, nhưng anh thì rất rõ ràng.
Lúc anh vừa vào phòng, áo trắng của cô ướt nhẹp nước, dán sát vào cơ thể, mọi thứ đều rõ như ban ngày. Giờ cô lại nép trong lòng anh, đôi chân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-dai-chien/494788/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.