Khi Tô Liên Y trở về cỗ xe lớn của hoàng gia, đúng lúc chạm mặt Vân Phi Dương.
Vân Phi Dương mở cửa xe bước ra, mặt không biểu lộ hỉ nộ, không đoán được cảm xúc. Khuôn mặt vốn đã tuấn mỹ, dưới ánh đuốc xung quanh càng thêm rực rỡ. Ai mà ngờ, khuôn mặt này không phải của một thi nhân mặc khách nào, mà lại là của một vị tướng quân, sao lại không tạo ra sự chấn động thị giác?
Vân Phi Dương và Vân Phi Tuân là hai huynh đệ, dung mạo tương tự, nhưng khuôn mặt của Vân Phi Dương tinh tế và mềm mại hơn, còn đường nét của Vân Phi Tuân thì góc cạnh hơn. Cùng với làn da không được mịn màng, càng tăng thêm vẻ hoang dã, làm nổi bật khí chất nam tính.
Với chiến công lẫy lừng, dùng binh như thần, võ nghệ siêu phàm, xuất thân danh môn, thêm vào đó là dung mạo tuấn mỹ bức người, chẳng trách Vân Phi Dương gần như trở thành người trong mộng của các tiểu thư khuê các kinh thành. Dù biết phủ tướng quân mỹ nhân như mây, nhưng vẫn có vô số cô gái muốn chen chân vào.
Có thể nói, Vân Phi Dương có thực lực để ong bướm vây quanh, có vốn liếng để lưu luyến trong chốn hoa.
Tất cả suy nghĩ đó chỉ diễn ra trong khoảnh khắc. Tô Liên Y đối diện nhìn Vân Phi Dương một cái, chỉ một cái, lập tức cúi đầu, không nhìn nữa.
Nàng nghiêng người sang bên, nhường đường cho Vân Phi Dương. Phía sau nàng là Phi Tuân, hắn lên tiếng: “Ca ca, đêm nay huynh không ở trong xe?”
“Tiểu biệt thắng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-danh-y/2910438/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.