Điều này khiến cô thở phào nhẹ nhõm. Cô thực sự sợ rằng Lộ Tranh sẽ bày tiệc linh đình để kỷ niệm việc hai người nhận giấy đăng ký kết hôn. Nhưng nghĩ lại, điều đó không phải phong cách của anh. Nếu muốn thể hiện tình cảm, Lộ Tranh còn nhiều cách tinh tế hơn, không nhất thiết phải dùng phương thức rườm rà nhất.
Còn về chiếc du thuyền… Dù trước đó cô đã nói không cần, nhưng hiển nhiên là Lộ Tranh lại "chọn lọc nghe lời cô" theo cách của riêng mình.
Nhưng nghĩ lại, với chồng tài sản khổng lồ mà cô vừa ký nhận buổi sáng, cộng thêm bản hợp đồng chuyển nhượng tài sản khiến cô viết đến mỏi tay, Hướng Tình cũng nhanh chóng chấp nhận thực tế. Dù sao tiền của Lộ Tranh bây giờ đã nằm phần lớn dưới tên cô, hơn nữa số tiền ấy còn đến mức dù cố gắng tiêu cũng chỉ ngày càng nhiều hơn, tiết kiệm chút ít này quả thực chẳng có ý nghĩa gì.
Buông bỏ hết mọi suy nghĩ, Hướng Tình bắt đầu thực sự tò mò về du thuyền, thong thả dạo quanh một vòng.
Không biết Lộ Tranh đã đi đâu, anh không đi theo cô. Sau một hồi tham quan đến mệt, cô liền tìm một góc trên boong tàu ngồi xuống, lặng lẽ ngắm nhìn khung cảnh thành phố dần lùi xa.
Cả một ngày từ đăng ký kết hôn đến bay đến đây, giờ đã là hoàng hôn. Xa xa, thành phố lên đèn rực rỡ, tựa như một tòa thiên cung tráng lệ, lơ lửng trên mặt biển mênh mông vô tận.
Đây là lần đầu tiên Hướng Tình ngắm nhìn một thành phố hiện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-gia-gap-du-hoa-lanh/2942510/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.