Editor: Rydie
Mục Tinh Thần dùng dây thừng buộc lấy phần cọng của mảnh lá cây, đeo lên trên cổ Mục Xuyên. Lá cây dán sát trước ngực Mục Xuyên, tản ra vầng sáng nhàn nhạt.
Rạng sáng 3:00, Mục Xuyên hạ sốt. Mục Tinh Thần sờ thử độ ấm trên trán Mục Xuyên, bón dịch dinh dưỡng cho Mục Xuyên.
Mục Tinh Thần không biết bản thân ghé vào mép giường ngủ quên mất từ khi nào. Lúc tỉnh lại trời đã sáng, trên giường sớm không còn bóng dáng của Mục Xuyên, lúc này chăn đã đắp trên người cô.
Mục Tinh Thần mở cửa đi ra ngoài. Đêm qua trời mưa, hôm nay thời tiết vô cùng sáng sủa. Ngoài cửa đặt hai chậu hoa hồng vô cùng kiều diễm. Hai đóa hoa hồng này là bảo bối trong lòng Mục Xuyên, mỗi ngày chăm sóc cứ như là hầu hạ tổ tông. Mục Tinh Thần thấy trên cánh và lá hoa hồng còn có bọt nước, biết Mục Xuyên đã dậy sớm tưới hoa, không biết giờ lại đi đâu rồi.
Bà hàng xóm nhiều lời cách vách đi ra ngoài phơi chăn, thấy Mục Tinh Thần đứng ở cửa nhìn xung quanh, dùng một loại biểu cảm như xem kịch vui mà nói: "Tìm anh trai đấy à? Sáng sớm ngày ra đã bị một đám đàn bà gọi đi rồi."
Mục Tinh Thần không thèm quan tâm bà ta, đóng cửa lại đi về phía con phố đằng trước, mới vừa đi ra đầu hẻm liền thấy Mục Xuyên ở chỗ ngoặt.
Mục Xuyên què một chân, đi chỗ nào cũng phải chống gậy. Lúc này đang dựa vào cây gậy chống đen tuyền kia, đứng ở góc đường nói chuyện với một đám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-that-chan-trau-o-tinh-te/793171/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.