🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phía Lộ Tuệ Tuệ cũng như thế.

Cô hôn Bùi Chi Hành, nhưng trước khi quyến rũ được anh thì cô đã tự phấn khích.

Cô hôn lên khóe môi anh, lưu luyến không rời, học theo cách anh từng hôn mình, nhẹ nhàng vươn đầu lưỡi ra khuấy đảo.

Khi cô đang cố gắng để cạy mở hàm răng anh ra, người đàn ông trước mặt giành lại thế chủ động.

Giây tiếp theo, môi và lưỡi của Lộ Tuệ Tuệ đều bị giam cầm.

Tiếng nức nở của cô bị nuốt xuống, đầu lưỡi dâng lên cảm giác tê dại.

Một lúc lâu sau, Bùi Chi Hành mới ôm lấy cô đổi tư thế.

Anh thở hổn hển, hơi thở nam tính phả vào gò má cô, khàn giọng thì thầm:

“Em nếm thấy thế nào?”

Lộ Tuệ Tuệ ngây ngốc khó hiểu:

“Hả?”

Bùi Chi Hành: “Em nếm chưa?”

Lộ Tuệ Tuệ cảm nhận được hơi thở của anh phả vào mặt mình, chỗ đó hơi ngứa.

Trong lúc hôn, cô bị Bùi Chi Hành ôm đổi tư thế từ ngồi bên cạnh thành ngồi lên người anh. Cách lớp quần áo mỏng, cô có thể cảm nhận được nhiệt độ của anh đang tăng lên.

Cô nhìn bộ dạng của Bùi Chi Hành lúc này, trong lòng có chút ngứa ngáy khó chịu.

Môi của anh rất đẹp, không hắn là kiểu môi mỏng bạc tình kia, nhưng cũng không kém là bao. Bởi vì hôn, đôi môi nhạt màu đã trở nên hồng hào ướt át.

Sau khi trở về, Lộ Tuệ Tuệ vẫn chưa tắm rửa, trên môi còn lưu lại vết son, cô sờ khóe miệng anh, trông vừa mập mờ vừa quyến rũ.

Cô nghĩa tới dáng vẻ lúc anh hôn mình, bất giác nói:

“Chưa nếm được gì cả.”

Như biết rõ cô đang nghĩ gì, Bùi Chi Hành cười, mở miệng ngậm lấy môi cô, nói nhỏ:

"Vậy nếm lại một lần nữa, kỹ một chút."

Nụ hôn này kỹ tới mức Lộ Tuệ Tuệ muốn tìm cái hố để mình chui xuống.

Bùi Chi Hành đang dạy cô cách hôn.

Đầu lưỡi của anh tiến vào trong miệng cô, lướt qua hàm răng, rồi tiến vào sâu hơn. Đầu lưỡi của anh móc lấy phần thịt mềm dưới hàm răng cô, rồi lại hướng vào trong, liếm hàm trên của cô.

Môi lưỡi dây dưa, áp sát từng chút một.

"Thử thế này..."

Giọng anh khàn khàn, nhỏ giọng nói:

"Học được chưa?"

Lỗ tai Lộ Tuệ Tuệ nóng bừng, cả người nóng lên, hơi xấu hổ không thoải mái. Cô di chuyển mông một cách khó chịu, nhưng lại bị Bùi Chi Hành giữ chặt eo, không cho động đậy.

Chịu đựng cảm giác xấu hổ, Lộ Tuệ Tuệ mở mắt nhìn vào mắt anh.

Đôi mắt của Bùi Chi Hành là đôi mắt hoa đào tiêu chuẩn, đặc biệt quyến rũ, màu sắc con ngươi của anh khá sẫm, giống bóng đêm không thể xóa nhòa.

Giờ phút này, trong con ngươi đen nhánh ấy đang phản chiếu khuôn mặt của cô.

Trong mắt anh chỉ có cô.

Lộ Tuệ Tuệ nhìn vào, chợt nảy ra một suy nghĩ.

Cô chủ động nhẹ nhàng nói:

"Em thử một chút."

Yết hầu của Bùi Chi Hành lăn xuống, đồng ý:

"Được."

...

Từ phòng khách tới giường.

Thật ra Lộ Tuệ Tuệ cũng không biết tại sao lại thành ra như vậy, rõ ràng chỉ là hôn mà thôi.

Cô được đặt lên chiếc giường mềm mại, quần áo bị vén lên, Bùi Chi Hành vẫn đang hôn cô.

Anh không có làm thêm hành động khác mà chỉ tiếp tục hôn cô, giống như Lộ Tuệ Tuệ lúc nãy, nếm thử hương vị của cô.

Lộ Tuệ Tuệ có hơi xấu hổ, muốn trốn đi nhưng Bùi Chi Hành không cho.

Thậm chí anh còn không cho Lộ Tuệ Tuệ nhắm mắt lại, anh muốn cô nhìn anh hôn cô.

"Em..."

Nhận thấy Bùi Chi Hành muốn hôn xuống phía dưới, Lộ Tuệ Tuệ lên tiếng:

"Còn chưa tắm."

Nhìn vào ánh mắt sâu thẳm của anh, cô cố nói ra một chữ:

"Bẩn."

Cô đổ mồ hôi cả ngày.

Sắc mặt Bùi Chi Hành nặng nề, cũng không để ý lắm.

Lộ Tuệ Tuệ mở miệng, nhưng hoàn toàn không thể ngăn cản anh.

Không biết qua bao lâu, Lộ Tuệ Tuệ cảm giác bắp đùi của mình hơi nhói.

Là chỗ bị Bùi Chi Hành cắn tối hôm qua, dấu vết vẫn còn chưa mất. Hình như anh cố ý, làm cho dấu ở vị trí cũ đậm hơn.

Cả người Lộ Tuệ Tuệ nhũn ra, cảm giác như bị kéo căng.

Cô không thể diễn tả được cảm nhận của mình, mỗi lần Bùi Chi Hành khẽ hôn chỗ đó, cô lại không kìm được muốn thứ gì đó, nhưng lại không thể nắm được.

Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên Bùi Chi Hành nhả ra.

Anh đứng dậy, ôm Lộ Tuệ Tuệ vào phòng tắm.

Phòng tắm của khách sạn Lộ Tuệ Tuệ ở nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ.

Nhưng hai người đứng bên trong, quay người lại là có thể chạm tới da thịt của đối phương.

Toàn thân Lộ Tuệ Tuệ đỏ ửng, trên người có vết hôn của Bùi Chi Hành để lại, cũng như phản ứng tự nhiên của da thịt.

"Anh..."

Cô nhìn người trước mặt:

"Sao không ra ngoài?"

Bùi Chi Hành cụp mắt xuống:

"Ra ngoài gì?"

Lộ Tuệ Tuệ xấu hổ nói:

"Em muốn đi tắm."

Bùi Chi Hành nhướng mày:

"Anh biết."

Lộ Tuệ Tuệ: "..."

Giọng của anh trầm trầm, bắt lấy tay cô, thấp giọng nói:

"Anh cũng tắm."

Không biết qua bao lâu, hơi nước lan tỏa trong phòng tắm, bao phủ tấm kính trong suốt.

Nước từ vòi sen chảy xuống làm cả hai ướt sũng.

Lộ Tuệ Tuệ cúi đầu, vùi vào ngực của người đàn ông, lỗ tai đỏ như rỉ máu.

Cô nghe tiếng thở d.ốc gợi cảm của người đàn ông vang vọng bên tai, tay bất giác hơi dùng lực.

Đột nhiên, người đàn ông hít một hơi.

Tai của Lộ Tuệ Tuệ bị ngậm lấy, anh lại dạy cô:

"Nhẹ một chút."

"..."

Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.

Lúc kết thúc, tay của Lộ Tuệ Tuệ mỏi nhừ.

Trong phòng tắm tràn ngập hương vị kiều diễm, không thể nói là thơm, nhưng chắc chắn cũng không dễ ngửi.

Lộ Tuệ Tuệ cúi đầu, không dám ngẩng đầu lên.

Nhìn cô phản ứng như vậy, Bùi Chi Hành nắm tay của cô, cổ họng phát ra tiếng cười vui vẻ:

"Trốn cái gì?"

Anh nắm lấy tay cô, đặt dưới vòi sen tẩy rửa giúp cô.

Toàn bộ động tác đều chậm rãi, không nhanh không chậm, làm Lộ Tuệ Tuệ suýt chút nữa không đứng nổi.

-

Từ phòng tắm ra ngoài, Lộ Tuệ Tuệ quấn chăn không lên tiếng.

Cô cảm thấy tất cả sự xấu hổ mà cô tích lũy hơn hai mươi năm qua đều bị vứt đi hết.

Bùi Chi Hành nhìn người đang co ro trong chăn, cười khẽ.

Anh cũng không gấp gáp kéo người trong chăn ra, ngược lại lẳng lặng nằm bên cạnh chờ cô.

Một lúc sau, Lộ Tuệ Tuệ mới vén chăn, thò cái đầu nhỏ ra nhìn anh:

"Bùi Chi Hành."

Bùi Chi Hành đáp lại:

"Hửm?"

Lộ Tuệ Tuệ không nhịn được tò mò:

"Đàn ông các anh…"

Vừa đụng tới mấy chữ này, cô liền bị Bùi Chi Hành tóm lấy.

"Đàn ông tụi anh?"

Anh hỏi:

"Còn ai nữa?"

Lộ Tuệ Tuệ cứng họng:

"Thuận miệng nói thôi."

Cô tức giận trừng anh:

"Đừng nên ngắt lời của em."

Bùi Chi Hành cười thầm:

"Ừm."

Anh sờ đầu cô.

"Muốn hỏi cái gì?"

"Có phải vô sự tự thông không?"

Lộ Tuệ Tuệ lẩm bẩm hỏi:

Bùi Chi Hành nghe vậy, nhìn chằm chằm Lộ Tuệ Tuệ một lúc, nói:

"Có lẽ vậy?"

Người khác anh không biết, nhưng anh đúng là vừa gặp Lộ Tuệ Tuệ đã biết, rất nhiều chuyện đều xuất phát từ bản năng muốn thăm dò.

Lộ Tuệ Tuệ: "Ồ."

Cô đỏ mặt:

"Vậy vừa rồi..."

Cô chịu đựng cảm giác xấu hổ, nhỏ giọng hỏi:

"Có phải em làm đau anh hay không?"

Cô không hiểu nhiều, dù có Bùi Chi Hành dạy thì tay chân cô vẫn vụng về.

Nhắc tới chuyện vừa xảy ra trong phòng tắm, ánh mắt anh tối sầm lại.

Yết hầu của anh chuyển động, ánh mắt không tự chủ được mà nhìn vào những ngón tay mảnh khảnh của cô.

"Không đau."

Anh cúi đầu hôn lên mặt cô, thở dài hỏi:

"Chừng nào em mới được nghỉ?"

"..."

Không hiểu tại sao Lộ Tuệ Tuệ lại nghe được ý khác trong lời nói của anh.

Hai gò má của Lộ Tuệ Tuệ đỏ lên, dở khóc dở cười.

"Sao anh…"

Cô úp úp mở mở nói:

"Vừa rồi còn chưa đủ à?"

Bùi Chi Hành sững sờ, bật cười:

"Nghĩ gì vậy?"

Anh nói tiếp:

"Không phải ý đó."

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.