Lộ Tuệ Tuệ thật sự rất hợp với nhiều tạo hình.
Khuôn mặt và dáng người của cô đều xinh đẹp và nổi bật ngay cả khi cô khoác cái bao tải lên người.
Lộ Tuệ Tuệ thở nhẹ, nhìn cô ấy:
“Lạnh c.h.ế.t đi mất.”
Nhạc Nhạc bật cười.
“Nhịn một chút.”
“Ừ.”
Mặc dù lạnh nhưng Lộ Tuệ Tuệ vẫn rất chuyên nghiệp.
Cô chụp thêm một bộ ảnh.
Cả nhóm xuống xe và dừng ở dưới chân núi.
Quyết định lâm thời, nhiếp ảnh gia có ý tưởng mới, muốn dẫn Lộ Tuệ Tuệ đi chụp cảnh ánh sáng mờ ảo lúc bốn hoặc năm giờ sáng mai.
Lộ Tuệ Tuệ chụp cảnh đón ánh bình minh rồi chạy về phía trước.
Nhiếp ảnh gia muốn người mua tạp chí nhìn thấy ánh sáng bao phủ xung quanh cô.
Mặc dù chỉ là tia sáng mờ nhưng anh ấy cũng hy vọng mọi người có thể chú ý tới nó.
Anh ấy có ý tưởng này sau khi trò chuyện với Lộ Tuệ Tuệ.
Lộ Tuệ Tuệ cũng không phản đối.
Đi đến khách sạn dưới chân núi, Lộ Tuệ Tuệ ép mình ngủ lúc chín giờ.
Ba giờ đã phải dậy, nhất định phải ngủ sớm, nếu không không dậy nổi.
Hôm sau, vừa đến bốn giờ, đoàn người Lộ Tuệ Tuệ đã lên tới đỉnh núi.
Giờ này lên núi còn lạnh hơn buổi chiều hôm qua.
Lộ Tuệ Tuệ run bần bật, nhà tạo mẫu và chuyên viên trang điểm bao quanh cô kín mít, liên tục an ủi, nhịn một chút, sẽ chụp xong nhanh thôi.
Lộ Tuệ Tuệ không thể không thừa nhận ý tưởng của nhiếp ảnh gia thật sự rất tuyệt.
Khoảng năm giờ, ánh sáng ban
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/1582891/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.