Phần lớn bọn trẻ đều đã được dạy phải mỉm cười thân thiện.
Không ai chú ý đến một bé gái đang bị đẩy ra hơi lùi về phía sau, khuôn mặt không chút biểu cảm, em đang ôm bụng, mím chặt môi chịu đựng.
Em đói rồi.
Dậy sớm quá, dù sáng nay viện phúc lợi có phát thêm một chiếc bánh bao nhỏ, nhưng vài tiếng đã trôi qua, nó đã sớm bị tiêu hóa hết.
Mặc Hiểu Tinh cúi xuống nhìn bông hoa trong tay mình, thơm ghê…
Thế rồi, em há miệng ra cắn một miếng, nhai luôn cánh hoa vào miệng.
Bàn tay nhỏ khẽ run, đóa hoa biến mất.
Đột nhiên, xung quanh như im lặng hẳn đi.
Mặc Hiểu Tinh ngẩng lên, nhìn thấy cô gái xinh đẹp đang nắm tay một bé gái, hai cô giáo trong viện phúc lợi và những người cầm mấy chiếc hộp đen kỳ lạ kia, không biết từ khi nào đã tiến lại gần chỗ em.
Lúc này, tất cả đều đang nhìn em với vẻ mặt kinh ngạc.
[Ha ha ha ha ha, đứa trẻ này buồn cười thật, trốn đằng sau ăn hoa.]
[Có cảm giác như em ấy không liên quan gì đến thế giới này vậy.]
Mặc Tình Vũ cũng theo mọi người nhìn thấy cô bé đang nhai cánh hoa kia, cô nhóc buông tay mẹ, tiến lại gần.
Những đứa trẻ trong viện phúc lợi rất tinh ý, thấy vậy thì sôi nổi nhường đường.
Mặc Tình Vũ đến trước mặt Mặc Hiểu Tinh, tò mò hỏi: “Nó ngon không? Cho mình ăn một chút được không?”
Cô bé này lập tức giấu bông hoa trong tay đi, hung tợn đáp: “Không ngon đâu! Không cho!”
Mặc Tình Vũ bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-that-nha-giau-moi-ba-tuoi-da-ac-dien-roi/2781774/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.