Lúc Tiêu Phong về đến doanh trại, trời đã tối mịt. Tiêu Phong mở cửa, vén rèm, thấy A Tử đang ngồi ngủ, gục đầu trên bàn. Ông cởi trường bào khoác vào người cô. A Tử từ cơn mộng tỉnh giấc, đầu óc hãy còn mơ màng, cô hỏi:
- Tỷ phu, huynh về rồi đấy à?.
Tiêu Phong "ừ" nhẹ, bảo cô:
- Để ta đưa muội về chỗ Công chúa cho muội ngủ tiếp nhé, ngồi đấy coi chừng bị gió lùa phải cảm!.
A Tử lắc đầu, nói:
- Muội chưa ăn uống gì, huynh đã ăn tối chưa?.
Tiêu Phong cũng lắc đầu, đáp:
- Chưa, ta giờ chỉ uống rượu thôi, không muốn ăn gì hết!
A Tử ngồi dậy, cô đưa mắt nhìn Tiêu Phong, rồi kéo tay ông, nói:
- Huynh ngồi chờ muội ăn xong, muội sẽ bồi tiếp huynh uống rượu, được không?
Tiêu Phong cúi nhìn, sắc mặt nàng từ bị thương đến giờ trắng bệch, ông chẳng khỏi thương cảm, bảo:
- Để huynh ngồi tiếp muội ăn, muội không cần hầu rượu huynh đâu!.
Nói xong, ông lệnh cho quân hầu đi xuống bảo nhà bếp sửa sọan thức ăn, rượu uống. Vốn Tân Nguyệt đã dặn trước, nhà bếp luôn có sẵn nhiều món ăn người Hán.
Tiêu Phong ngồi uống rượu, vẻ mặt không vui. A Tử thấy Tiêu Phong mi mày nhíu lại, cô hỏi:
- Tỷ phu, huynh có điều gì không vui?
Tiêu Phong thở dài:
- A Tử, ta và tỷ tỷ muội xưa kia có lần ước hẹn cùng ra ngoài quan tái chăn cừu nuôi dê, hồi đó ta mê muội, đã chỉ chăm chăm truy đuổi tên đại ca đã gây ra cái chết của cha mẹ ta!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ma-hanh-khong/919717/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.