Lúc Thiên Nguyệt Triệt mông lung mở mắt là giữa trưa ngày hôm sau, mặc dù không thoải mái như giường ở nhà mình, nhưng bởi vì có nhiệt độ cơ thể quen thuộc, cho nên Thiên Nguyệt Triệt ngủ ngon một đêm.
Miễn cưỡng duỗi cái lưng mệt mỏi, Thiên Nguyệt Triệt quyết định rời giường, vén chăn bông, Đàn đã chờ một bên.
“Phụ hoàng đâu?” Không thấy bóng dáng Thiên Nguyệt Thần, suy nghĩ một chút rồi hỏi.
“Bệ hạ đi tham gia yến hội.” Đàn vừa thay y phục cho Thiên Nguyệt Triệt, vừa trả lời.
“Yến hội? Ở hoàng cung Anh Túc sao?”
“Vâng, nghe nói quý tộc các quốc gia đã đến đủ, cho nên quốc chủ Anh Túc đế quốc cử hành yến hội, bệ hạ phân phó, nếu như điện hạ mệt, có thể không tới.”
“Ân.” Thiên Nguyệt Triệt gật đầu lĩnh hội.
Hôm nay Thiên Nguyệt Triệt cũng không mặc tùy ý như trước, mà một thân huyền y thiển hoàng sắc (vàng nhạt) thể hiện thân phận bất phàm, gương mặt phấn phấn tinh thần sáng láng, như búp bê mềm mại, khả ái.
Ra khỏi hành cung là đại viện hoàng cung Anh Túc đế quốc, mặc dù Anh Túc đế quốc không giàu có như Mạn La đế quốc, nhưng từ cổ chí kim hoàng cung đều là sân khấu diễn kịch.
Đi vài bước, đột nhiên Thiên Nguyệt Triệt nhớ lại một chuyện, liền len lén thông báo với Liệt La Đặc, hai mắt Liệt La Đặc sáng ngời, kích động rời đi, làm cho Đàn hiếu kỳ, trong lòng có chút bứt rứt.
“Không vội, không lâu các ngươi sẽ biết.” Thiên Nguyệt Triệt cười giải thích, nụ cười kia rất sáng, nhưng Đàn biết,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-nguyet-chi-mi/1589476/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.