Triệu Kính một ngựa làm đầu, dẫn người giết lên Phong Nhai sơn, lớn tiếng nói: “Mọi người không cần lo lắng, Ác Quỷ chúng cũng chẳng qua như…”
Lão bỗng im bặt, biến sắc ngẩng đầu nhìn về phương hướng Diêm Vương điện, chỉ thấy một đám tiểu quỷ áo xám nối đuôi nhau mà ra, lúc đi đường yên ắng không một tiếng động, chân giống như cách gió chưa hề hạ đất, nghiêm nghị đứng hai bên, đại kỳ mặt quỷ lặng yên mọc lên, tung bay phần phật trong gió, tà dương mênh mang nhuộm nó như màu máu.
Một nam tử trường thân ngọc lập khoác trường y màu đỏ sậm đứng nghiêng nơi đó. Hai tay nằm trong ống tay áo rộng thùng thình, cúi đầu có phần thờ ơ, chẳng biết đang nhìn gì ngẩn người.
Triệu Kính khoát tay, mọi người cùng nhau dừng bước, đề phòng nghiêm ngặt mà nhìn người nọ, dõi mắt quét tới, Lão Mạnh đứng ở một điểm bên trong cơ hồ cũng bị người ta xem nhẹ, một mình nam tử hồng y kia thu hút mọi ánh mắt. Y giống như bị kinh động, chậm rãi quay người, lập tức cho tất cả nhìn thấy rõ ràng.
Triệu Kính thất thanh nói: “Là ngươi?!”
Ôn Khách Hành nhướng mày, nhẹ giọng nói: “A, Triệu đại hiệp, lâu ngày không gặp.”
Triệu Kính trước kia từng gặp Ôn Khách Hành không chỉ một lần, bây giờ lại cảm thấy người này như đã đổi một cái hồn trong xác, nhìn thế nào cũng thấy quỷ dị, trong lòng hơi hoảng sợ, Ôn Khách Hành chậm rì rì đi xuống thềm đá, phảng phất hễ đi một bước về trước đều mang theo áp lực bức người,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-nhai-khach/455582/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.