Tào Úy Ninh phi thân lên đẩy văng ám khí Độc Hạt bắn về phía Mạc Hoài Dương, thấy y ra mặt, Trương Thành Lĩnh theo bản năng có động tác đứng dậy, bị Cố Tương ấn xuống.
Cố Tương hít một hơi thật sâu, nàng cảm thấy hơi này giống như hít đến ngực thì kẹt ở đó không xuống nổi nữa, mang theo mùi thực vật trong rừng. Ngón tay Cố Tương run nhè nhẹ, đầu ngón tay bất giác ép y phục trên vai Trương Thành Lĩnh, thấp giọng nói: “Đừng động, các ngươi đều đừng động.”
Tào Úy Ninh đột nhiên xuất hiện, mọi người đều theo đó sửng sốt một chút, Triệu Kính lại lập tức phản ứng được, quát: “Bọn chuột nhắt ở đâu ra, giấu đầu lòi đuôi mà âm thầm đánh lén?”
Một người bên cạnh lão lập tức hiểu ý, như lâm đại địch mà lộ ra binh khí, kêu lên: “Mọi người cẩn thận, đề phòng ác quỷ lén lút hạ độc thủ!”
Bầu không khí trong đám đông vừa mới giương cung bạt kiếm nghị luận nhao nhao lại biến đổi, Độc Hạt nấp trong tối sau một kích lập tức rút lui, chẳng buồn quan tâm có đắc thủ hay chăng, thế cho nên đám ô hợp này ngay cả một thích khách cũng không bắt được.
Cố Tương nhìn thấy rõ ràng, đầu óc hỗn loạn – Tào Úy Ninh xuất hiện lúc này là mười phần sai, trước mắt loạn thành như vậy, có Triệu Kính loại giỏi mượn đề phát huy nhất, có Mạc Hoài Dương loại tâm cơ thâm trầm giữ kín như bưng, còn có Diệp Bạch Y ưa kiếm chuyện như vậy…
Mạc Hoài Dương mới mượn sự xuất hiện của Diệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-nhai-khach/455587/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.