Sáng sớm hôm sau, Khuyển Mã song cái cùng Minh Nhãn Thần Cái dẫn thủ hạ đệ tử và Lăng Hạo Thiên ra ngoài thành Lạc Dương. Giữa một bãi đất rộng dựng lên một bình đài cực lớn, trêи đài bày bảy chiếc ghế đệm, cái ở giữa lớn nhất, đương nhiên dành cho bang chủ ngồi, mỗi bên có ba ghế dành cho sáu vị trưởng lão. Dưới đài đầy lèn đệ tử, tổng cộng phải đến ba bốn ngàn người, Tất lão ngũ sai người nhà luân phiên cung ứng rượu thịt, quần cái ngồi dưới đất, uống rượu ăn thịt, cười nói oang oang, cực kỳ náo nhiệt.
Tam Thoái Cẩu kéo Lăng Hạo Thiên xuyên qua đám đông, gọi những đệ tử thân thiết, giới thiệu y với họ, bảo họ rằng đó là hảo bằng hữu Tiểu Tam nhi. Nhất Lý Mã đi bên cạnh, vẻ mặt nghiêm túc, không nói gì mà chỉ gật đầu. Minh Nhãn Thần Cái thụ thương chưa hoàn toàn bình phục, ngồi yên dưới đất, những người từng chịu ân huệ của ông không ít, rất đông đệ tử đến hỏi han.
Đi một hồi, Tam Thoái Cẩu cất tiếng gọi một người trung niên mặc tăng phục, cười bảo: “Vương thất đệ, lâu quá không gặp.”
Lão ăn mày mặc tăng phục quay lại, diện mạo hết sức đặc dị, khuôn mặt vành vạnh, mồm rộng cơ hồ đến tận mang tai, hết sức phúc hậu, cười ha hả: “Nguyên lai là tam ca. Huynh thay đổi nhiều quá, hình như béo lên nhiều? Mấy năm nay chắc ăn uống rất khá!”
Tam Thoái Cẩu cười: “Tên quỷ háu ăn nhà ngươi lúc nào cũng chỉ nghĩ đến đánh chén!” Rồi quay qua giới thiệu với Lăng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-quan-song-hiep/37300/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.