Dừng một lát, Quân Ngô lại hỏi: "Kỳ Anh đâu?"
Tạ Liên nhìn khắp xung quanh, đúng là chẳng thấy Võ Thần thiếu niên kia trên điện Thần Võ. Có lẽ vì gần đây Thượng thiên đình liên tục xảy ra chuyện, điện Linh Văn bận tối tăm mặt mũi, Linh Văn cũng nhiều thêm mấy lớp quầng thâm, nói: "Kỳ Anh đã lâu không đến hội họp, xưa nay chẳng bao giờ liên lạc được."
Có thần quan đứng bên cạnh tặc lưỡi: "Thằng nhóc này lại chạy đi đâu rồi?"
"Lại không tới à? Có thể không đến hội họp mỗi ngày, hâm mộ ghê."
Quân Ngô nói: "Hiện tại chưa biết Kỳ Anh đi đâu, sau khi tìm được cậu ta, ta sẽ thông báo cho các ngươi mau chóng tập họp."
Tạ Liên rướn đầu, đáp: "Rõ."
Nhân gian sớm đã vào thu, tiết trời se lạnh, Bồ Tề quán cũng thế. Tạ Liên đang mặc áo mỏng nhưng lại không hề cảm thấy lạnh lẽo, chỉ là trên đường về nhà, y vẫn dùng tiền lượm đồng nát mua hai bộ đồ mới cho Lang Huỳnh.
Hoa Thành trở về chợ Quỷ, Thích Dung túm Cốc Tử bỏ trốn, giờ đây Bồ Tề quán chỉ còn mỗi Lang Huỳnh. Dạo trước thấy chật như nêm, nhưng rồi bỗng như vắng ngắt. Từ xa Tạ Liên đã nhìn thấy Lang Huỳnh đang lẳng lặng quét sân trước quán, quét lá rụng vàng óng thành một chồng lớn.
Chẳng biết có phải do ảo giác không, Tạ Liên cảm thấy Lang Huỳnh trước đây còng lưng khom eo, sợ hãi rụt rè, bây giờ thân thể đã giãn ra nhiều, cuối cùng cũng ra dáng thiếu niên sáng sủa, không khỏi cảm thấy vui mừng. Y bước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-quan-tu-phuc-quan-troi-ban-phuc/1601266/quyen-3-chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.