Quý Phu Nhân nhìn chằm chằm Quý Tiểu Thiên quan sát tỉ mỉ, dáng dấp trắng nõn thanh tú, lại không giống thư sinh nhu nhược, đôi mắt cười lên thật đẹp, không cười có chút hung dữ, khó trách có thể giữ yên bọn côn đồ cắc ké trong huyện này. Như Nhi hôn nàng, nàng không lợi dụng chiếm tiện nghi, trên mặt đỏ ửng, có chút xấu hổ, lại thấy hắn nửa người ướt đẫm, Như Nhi không có gì đáng ngại, đối với nàng, càng hài lòng, cũng không đứng quấy rầy, quay đầu vào phủ, đem chuyện nói với Quý Lão Gia, Quý Lão Gia gật đầu không ngừng.
Đợi Quý Như Sân vào phòng, liền bị Quý Nhuận Sân kéo vào thư phòng, Quý Lão Gia cùng Quý Phu Nhân đã đợi lâu. Quý Như Sân còn vui vẻ cùng tiểu Thiên tạm biệt, không hề phản ứng bọn họ.
" Như Nhi, hôm nay mẹ nhìn thấy tiểu Thiên, bộ dáng quả thực không tệ " Quý Phu Nhân nhìn Quý Như Sân cười ngây ngô, suy nghĩ không đợi nàng chủ động nói, mở miệng hỏi thăm.
"Mẹ cũng thấy như vậy sao? Ta cũng cảm thấy Tiểu Thiên nhìn rất được, so với anh tốt hơn " Vừa mới dứt lời, Quý Nhuận Sân không vui
" Như Nhi thật đúng là không biết phúc, anh cũng coi như nổi danh tuấn tú trong huyện, Quý Tiểu Thiên kia làm sao có thể so với anh " Quý Nhuận Sân nói thật, Quý Như Sân trong mắt nhìn ra Tây Thi, nàng cảm thấy Quý Tiểu Thiên đẹp mắt nhất cũng dễ hiểu.
" Hắn có đối với con làm chuyện không nên làm không? " Quý Phu Nhân vẫn có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-san-mot-doi/449582/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.