Nữ hoàng ngồi xuống cái ghế mạ vàng trong phòng mình, thở dài đầy mệt mỏi. Bà đang có quá nhiều nỗi lo, nhưng đa phần là dành cho “ Julia”, cô Thiên Sứ đặc biệt, mà bà đã phái xuống thế giới con người để làm một sứ mệnh quan trọng. Đến giờ thì bà vẫn còn thấy ân hận! Ân hận… vì bà cảm thấy mình đang dựa vào “ Julia” để trút giận việc cá nhân năm xưa…của bà…
“ Thưa Nữ hoàng…”- Thiên Sứ Nước nhẹ nhàng đẩy nhẹ cánh cửa gỗ, tiến vào một cách e dè.
“ Watery…”- Giọng Nữ hoàng khẽ khàng, nụ cười đầy thanh khiết- “ Con vào đi!”
Watery tiến lại cái cửa sổ to lớn, mở màn cửa ra, ánh sáng rọi vào, chiếu xuyên qua làn tóc uốn gợn, xuyên suốt tựa làn nước của cô.
“ Nữ hoàng vẫn còn lo cho Julia?”- Watery bắt đầu đặt câu hỏi.
“ Con đã thấy rồi đó,ta không cần phải trả lời nữa.”- Nữ hoàng ngồi thẳng dậy, mắt nhìn Watery.
Bà đứng dậy, đi lại đứng kế bên nàng Thiên Sứ có vẻ đẹp đầy dịu dàng đó. Watery là [Thiên sứ Nước], cô có một mái tóc dài trong suốt, đôi mắt xanh dương đầy thuần khiết. Ngoại hình và khuôn mặt thanh tú của cô toát lên một vẻ thật dịu dàng nhưng cũng thật mạnh mẽ.
Hai người im lặng, ngắm nhìn khu vườn hoa đang khoe sắc bên dưới qua khung cửa sổ. Một giây… hai giây trôi qua…
“ Nữ Hoàng, nhân tiện…”- Watery lên tiếng- “ Thần nghĩ…”
Nữ hoàng có thể thấy rất rõ vẻ đắn đo trên khuôn mặt xinh đẹp đó. Bà cười, ôn tồn. “ Nói ta nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-su-bong-dem/955388/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.