Lúc bọn họ đến được doanh địa đóng ở giữa sườn núi Tuyết sơn Mặc Thoát thì đã là chạng vạng, gió tuyết bắt đầu thổi mạnh hơn, cũng không thể tiếp tục lên đường nữa.
Người ở doanh địa là người của Bộ Môn Liên Quan, một vị bộ trưởng họ Vương tiếp đón bọn họ.
Năm người đi thẳng lên đến tận đây, từ đổ mồ hôi tới lạnh run bần bật, lúc đến được doanh địa đã lạnh đến nỗi tê tái.
Bộ trưởng Vương cho người dẫn bọn họ đi tắm, ăn cơm rồi thay quần áo, trong doanh địa có đủ các loại trang thiết bị hiện đại như máy sưởi, nước ấm, vốn là đồ trợ cấp từ quốc gia cho Thiên sư thịnh hội.
Dù sao cũng là chuyện lớn, bình thường quốc gia sẽ cố gắng giúp đỡ hết mức.
Sau khi làm ấm cơ thể, Mao Cửu ra ngoài gặp Lục Tu Giác, hai người sóng vai đi về phía trước.
Thừa dịp lúc này, Mao Cửu hỏi những chuyện liên quan đến Tuyết sơn Mặc Thoát. Lúc trước cứ nghe bọn họ nhắc đến Thánh Mộ, khu Hồng Tuyết mãi, còn ra vẻ bí mật cho nên cậu tò mò.
Lục Tu Giác nói: "Lúc này rảnh cũng nên nói em nghe để em chuẩn bị tinh thần. Người ta luôn đồn đãi rằng Tuyết sơn Mặc Thoát là nơi cuối cùng đức Phật ngủ say, có thể thông đến thế giới Tây Phương cực lạc, là nơi gần với thần linh nhất. Thánh Mộ là mộ địa của Phật, của thần linh. Có một tin đồn chỉ có trong giới thiên sư, rằng nếu có thể được thừa nhận ở Thánh Mộ thì có thể được tiến cử đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-su-khong-xem-boi/2597068/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.