Edit+Beta:Tieumanulk
“Không cần dùng ánh mắt vô tội mà mê hoặc đó nhìn tôi,cẩn thận tôi ở trước mặt nhiều người hôn cô đấy.” Thanh Phong Tuấn giọng nói mập mờ ma mị truyền đến tai cô.
Cô gái trước mắt tuy rằng sắc mặt tái nhợt nhưng ánh mắt trong suốt như trước,hai cánh môi sáng bóng tinh thuần dưới ánh mặt trời thật sự cảm dỗ không nhỏ.
Diệp Vị Ương nghe hắn nói,gò má trắng như tuyết bị nhiễm rặng mây đỏ,sợ hắn thật sự ở trước mặt mọi người làm chuyện khiến cô khó xử,thân thể tranh thủ ngửa ra sau,càng thêm vùng vẫy muốn thoát khỏi ngực hắn nhảy xuống.
Thanh Phong Tuấn rất yêu thích dáng vẻ xấu hổ của cô.Hắn thầm nghĩ cô gái này thật thú vị,hôm nay là thời đại nào rồi,hắn rất ít nhìn thấy cô gái nào đỏ mặt vậy nga.
Ai ngờ động tác ngửa ra sau của cô lại khiến mềm mại trước ngực càng thêm tiến sát ngực Thanh Phong Tuấn.
Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực,Thanh Phong Tuấn là một người đàn ông bình thường,trong khoảnh khắc ánh mắt của hắn trở nên tĩnh mịch,bàn tay ôm vòng eo mảnh khảnh của Diệp Vị Ương cũng dần dần nóng rực lên. . . . . .
Diệp Vị Ương mặc dù có chút chậm hiểu,nhưng giờ phút nhạy cảm này cô cũng cảm thấy ánh mắt và cơ thể Thanh Phong Tuấn nhanh chóng biến hóa,cô nhất thời khẩn trương,lẩm bẩm nói: “Đừng . . . .”
Cô thật không muốn hôn nhau trước mặt nhiều người.Dĩ nhiên,ngay cả lúc không có tình yêu mà hôn cô,cô cũng sẽ không thích .Cô từ chối!
Cô sạch sẽ đơn thuần như một đóa hoa sen,tươi đẹp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/879299/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.