ay của hắn bất giác duỗi tới gương mặt trắng mịn mềm nhẵn của cô. . . . . . Không khí vô cùng mập mờ thoáng cái ngưng lại.
Tay của hắn xoa lên gò má cô,dịu dàng vén sợi tóc đen nhánh áp sát sau tai.Động tác nhẹ nhàng tựa như lông vũ sợ làm cô đau.
Diệp Vị Ương sững sờ nhìn gương mặt xinh đẹp tái nhợt của hắn.
Chậc chậc,người đàn ông này đẹp không tưởng tượng nổi!
Một khắc cảm giác được tay hắn chạm vào cô,Diệp Vị Ương run rẩy không cẩn thận đụng vào vết thương của hắn.
“Hừ. . . . . . cô gái,cô muốn giết tôi sao?” Thanh Phong Tuấn đau đến chắt lưỡi hít hà.
“Ack,ai bảo anh bị thương còn lộn xộn.Được rồi,hiện tại cũng không tìm được người thứ hai,anh thật không sợ chết trong tay tôi thì không nên kéo dài nữa,tôi. . . . . . tôi lấy đạn cho anh.” Diệp Vị Ương chỉ muốn nhanh xua tan không khí mập mờ khiến người đỏ mặt,bảo cô làm gì cũng được.
Thanh Phong Tuấn ép cô uống vài ngụm rượu mạnh lấy can đảm để tay cô thôi run rẩy.Diệp Vị Ương hít sâu vài hơi,một giây đồng hồ cũng không dám lãng phí,cô tìm thấy hộp cấp cứu trong phòng,dùng rượu cồn cùng lửa trừ độc lưỡi dao,mắt không nháy một cái giúp Thanh Phong Tuấn lấy đầu đạn trong người .
Qua khỏi một canh giờ,Diệp Vị Ương cảm giác cô cùng Thanh Phong Tuấn trải qua Cửu Tử Nhất Sinh,cũng may cuối cùng lấy được đạn,máu cũng dừng,nhìn vết thương xem ra cũng không chuyển biến xấu.
Thật tốt quá căng thẳng trong lòng rốt cuộc thả lỏng.
Diệp Vị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/879359/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.