Ánh mắt Tử Đồng bắt được một cái bóng màu đỏ thấp thoáng trong bụi cây không xa, nàng lạnh lùng cười một tiếng. Khom người xuống bụi cỏ nhặt dược xúc lên, xoay người đem đến trước mặt Tử Thương.
“Hừ, coi như ngươi thức thời!” Tử thương đưa tay tiếp nhận dược xúc nàng đưa tới liền ngồi xổm xuống lần nữa, nàng (Tử Thương) muốn tự mình đào thảo dược.
Tử Đồng liền xoay người rời đi, hướng đến thâm trung dược cốc.
Thấy nàng lại đi, Tử Thương tức giận đứng dậy, thả thảo dược cầm trong tay xuống cái sọt, “Ngươi …”
Chỉ nói được một chữ “ngươi”, trên ngón tay lập tức cảm giác đau giống như gai nhọn đâm vào, nhìn lại thì thấy trên ngón tay, một con rắn nhỏ tinh tế màu đỏ tươi chẳng biết từ lúc nào đã cắn vào ngón tay nàng. Loại rắn này nàng cũng không xa lạ gì, cái này gọi là Ngũ hoa hồng xà (?),vô cùng độc.
Mặc dù nàng cũng là thầy thuốc, cũng biết trúng độc thì phải giải, nhưng những thứ này đúng chỉ là kiến thức lý thuyết. Nàng ngày thường đều là đại tiểu thư được nuông chiều từ bé, chuyện đến trên người mình nàng đâu có giữ được tâm tư bình tĩnh thì làm sao nghĩ tới những thứ này
“Cứu mạng a, cứu ta...”
Tử Thương thét ầm lên, dùng sức ném con rắn trong tay ra mà lại không nghĩ rằng nàng càng giãy dụa độc càng phát tán nhanh. Rất nhanh sau đó, nàng ngã co quắp trên mặt đất, trong miệng mũi tràn ra đầy máu tươi.
Thời điểm Trung đại nhân nghe thấy tiếng kêu liền chạy tới. Khi tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tai-bao-co-dong-chinh-nu-nghich-thien-tieu-cuong-hau/2265430/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.