edit:thu thảo
Thái tử nhíu mày, giọng nói lạnh lùng: "Lạc Vân Hi, chuyện ngươi đánh thái tử phi, ai nấy đều trông thấy, ngươi còn muốn chối cãi sao?" Nói xong, hắn nhanh chóng giơ tay, một cái tát vung tới, hắn muốn dùng hành động này để tỏ rõ uy phong thái tử.
Lạc Vân Hi lùi lại phía sau mấy bước, cười lạnh nói: "Thái tử, quả nhiên là ngươi không hỏi thị phi mà đã kết tội cho người khác rồi thì phải? Mệt cho ngươi là Thái Tử, nói ta đánh nàng ta ư, các ngươi có nhìn thấy trên mặt nàng ta có thương tích không?"
Lạc Vân Hi quay đầu Tằng Thủy Lan qua, đưa mặt nàng ta ra cho mọi người nhìn, gương mặt rất thanh lệ ướt đẫm, nhưng thực sự không có một vết nào.
"Các ngươi sao tự nhiên lại nói bừa, nói ta đẩy nàng ta vào trong nước chứ?" Lạc Vân Hi vô cùng tức giận, "Các ngươi có thể nói bậy một số chuyện cũng không thể nói bậy như vậy, về sau Lạc Vân Hi ta sẽ không dám cứu người nữa đâu, lần trước ta cứu trắc phi của thái tử, lần này cứu thái tử phi, chẳng lẽ, só mệnh của Lạc Vân Hi ta trời sinh là để cứu người từ trong nước sao? Ta cứu thái tử phi, thái tử không cảm ơn thì thôi, lại còn nói nàng ta bị ta làm hại. Thật sự không biết, Thái tử như vậy, sau này lấy cái gì để làm thiên hạ phục đây!"
Nàng nàng được nước nói như trút nước, Thái tử vừa đánh hụt tay, trong lòng đang buồn bực, lửa giận trong long như bão táp trực tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tai-cuong-phi-phe-vat-tam-tieu-thu/2288388/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.