Edit: Preiya
Cái gì? Nữ tử này lại là vị Thiên Lạc Vương Phi danh chấn Lạc Nguyệt Quốc kia?
Giống như sấm sét giữa trời quang, trong nháy mắt mọi người thi nhau cùng sững sờ, trợn mắt há hốc mồm nhìn chăm chú vào bạch y tung bay trong gió, trong mắt trừ kinh diễm ra còn có rung động thật sâu.
"Không! Không thể nào!" Đỗ Phi hung hăng lắc đầu một cái, bước chân lui về phía sau, thân thể không cẩn thận đụng vào cái bàn gỗ, đụng ngã ly trà trên bàn, nước trà nóng hổi chảy xuống mu bàn tay, thế nhưng ông ta lại không cảm giác được chút nào.
Thiên Lạc Vương Phi... Làm sao nàng có thể là Thiên Lạc Vương Phi? Nếu nàng là Thiên Lạc Vương Phi, chẳng phải là mình nâng tảng đá lên đập chân sao?
"Biết thân phận của mẫu thân tiểu gia rồi chứ?" Cung Dịch Diệu rời khỏi sau lưng Dạ Nhược Ly, hai tay chống nạnh, phồng má, trong đôi mắt sáng tràn đầy giễu cợt, "Chỉ bằng cái người xấu xí của Đỗ gia các ngươi kia, cũng muốn để cho tiểu gia làm tướng công của người xấu xí đó? Tiểu gia liếc nhìn người xấu xí kia một cái cũng cảm thấy ghê tởm, dáng dấp xấu như vậy, còn dám rêu rao khắp nơi."
Khóe miệng Bắc Ảnh Phong co giật, im lặng quét mắt nhìn Cung Dịch Diệu, tiểu nam hài không hổ là hài tử của hai người này, còn nhỏ tuổi miệng mồm đã độc địa như thế, bất quá thật sự không cần phải khách khí đối với những người này.
Huống chi phế vật Đỗ gia dám cả gan lên tiếng vũ nhục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tai-cuong-phi/2176430/quyen-5-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.