Edit:susublue
Hoả Viêm nắm chặt tay, mặt rét lạnh đầy sát ý, chậm rãi đi tới gần Hỏa Lăng Vân.
Nhìn nam tử tuấn mỹ đi về phía mình như thần chết, Hỏa Lăng Vân bất giác nuốt nước miếng, nhanh chóng rơi về phía sau, hung tợn trừng mắt nhìn Hoả Viêm: "Người đâu, bầm thây tên tạp chủng này ra thành vạn đoạn cho bản thiếu gia."
Hoả Viêm nhẹ nâng tay lên, một thanh trường kiếm cháy rừng rực xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, sắc mặt Hoả Viêm âm trầm giống như gió lớn trước giông bão, trong đôi mắt đen nhánh đầy vẻ điên cuồng.
" Ngươi thân là phế vật, không có tư cách nói những lời như vậy."
"Ầm!"
Trường kiếm vung lên, ánh sáng đỏ lóe lên, xuyên quá đám hộ vệ rồi trực tiếp đánh hẳng vào ngực Hỏa Lăng Vân, thân thể Hỏa Lăng Vân lập tức bị văng mạnh ra ngoài tửu lâu, chật vật rơi vào giữa đám người.
"Nếu không phải nể mặt phụ thân thì bây giờ ngươi đã là một cái xác chết rồi, lập tức cút đi cho ta!"
"Khụ khụ!" Hỏa Lăng Vân phun ra hai ngụm máu, che ngực đứng lên, ánh ắmt tàn nhẫn nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn mỹ như thần tiên của Hoả Viêm, hung ác nói: "Hoả Viêm, ngươi chờ đó cho ta, ta tuyệt đối không tha cho ngươi."
"Ha ha, chỉ bằng thứ phế vật như ngươi mà cũng đòi không tha cho ta sao?" Hoả Viêm điên cuồng cười hai tiếng, trường kiếm trong tay chỉ về phía Hỏa Lăng Vân, sát khí đầy trong mắt "Đừng cho rằng Vân gia và Hoả gia thật sự có thể bao che ngươi, nếu như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tai-cuong-phi/2176532/quyen-6-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.