Edit: susublue
"Nữ tử này là ai, tại sao lại tới Hoả gia ta?"
Hoả Lạc trầm mặt xuống, ánh mắt hừng hực lửa giận, nhìn thấy đan dược cứu mạng nhi tử bị người ta phá hoại, ông ta làm phụ thân sao có thể không nổi giận?
"Phụ thân, nàng là bằng hữu của Hoả Vũ Sa." Vân Tiệp cắn chặt hàm răng trắng, nghĩ lại nỗi nhục vừa rồi ở thư phòng thì liền ác độc nói.
Hoả Vũ Sa, lần này ngươi xong đời rồi, cho dù là Hoả Lạc cũng không thể bao che cho ngươi!
"Ta đã nói rồi, nếu hắn ăn viên đan dược này vào thì sẽ nổ tan xác mà chết." Dạ Nhược Ly liếc mắt nhìn khắp bốn phía, giọng nói vẫn lạnh nhạt như cũ, không hề có chút dập dờn.
"Ha ha!" Vân Trần ngửa đầu cười lớn hai tiếng, mặt mũi xanh mét nói, "Hoả gia chủ, chỉ là một đứa con riêng mà thôi, thật không hiểu nổi tại sao Hoả gia các ngươi lại chứa chấp nàng ta, loại nữ nhân này vốn không xứng tới Hoả gia, từ khi nàng ta xuất hiện thì chẳng những Lạc Phong bị trọng thương mà ngay cả hi vọng duy nhất vũng bị phá hủy, ta hoài nghi nàng ta đang cố ý! Cho nên xin Hoả gia chủ hạ lệnh bầm thây hai tiện nhân này ra làm vạn đoạn!"
Nhất thời mọi ánh mắt đều tụ tập về phía hai người.
Hoả Viêm nhíu chặt ấn đường, chậm rãi cất bước tiến lên, che ở trước mặt Dạ Nhược Ly và Hoả Vũ Sa, lúc này khuôn mặt tuấn mỹ như thần tiên cũng rét lạnh đầy sát ý, nếu đám người này dám can
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tai-cuong-phi/2176534/quyen-6-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.