Đỗ Thư Dương cố chịu cơn đau dồn dập từ từng đốt sống lưng, cắn răng nắm chặt hai bên thành giường, mồ hôi chảy dài hai bên thái dương...
Bác sĩ lau đi mấy giọt mồ hôi, dịu giọng nói với cô:
"Em hãy thả lỏng đi, cố gắng hít sâu thở đều vào."
Cô cố gắng điều chỉnh lại nhịp thở của mình, nhưng lúc này một cơn đau đột nhiên ùa tới, cơn đau giống như muốn làm có thắt cả vùng bụng của cô lại, cô không chịu được mà thét lên:
"A, đau quá, bác sĩ, đau... A!"
Bác sĩ lại nói:
"Cố gắng hít thở, dùng sức đi!"
"A."
Lý Mạnh Đình đứng trước phòng sinh, nghe từng tiếng thét vì đau đớn của Đỗ Thư Dương mà không khỏi đau lòng, cô bé đó mới 17 tuổi thôi, vẫn còn là một đứa trẻ, vậy mà phải chịu những đau khổ như vậy rồi.
Bà ngồi xuống ghế, nhìn đồng hồ trên cổ tay, từ lúc Đỗ Thư Dương vào phòng sinh đến bây giờ đã 30 phút trôi qua, mà vẫn chưa nghe thấy tiếng em bé khóc.
Lúc này, một bác sĩ từ trong phòng mở cửa đi ra, bà lập tức chạy lại, hỏi:
"Bác sĩ, Thư Dương sao rồi?"
Vị bác sĩ kia nhìn bà:
"Thai phụ còn nhỏ tuổi, nên có dấu hiệu khó sinh, phải mổ mới được, bà là người nhà của thai phụ?"
Lý Mạnh Đình trong thoáng chốc im lặng, bà không phải là người nhà của Đỗ Thư Dương, lúc Đỗ Thư Dương đến thành phố Đ này, trên người ngoại trừ hành lý ra thì bên cạnh không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tai-de-nhat/2533762/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.