Tiêu Nguyệt nghe được giọng nói thì nhếch môi cười. Nàng thừa biết một cửa hàng như thế này nên có người tọa trấn nếu không bị cướp thì sao.
Bất quá phản ứng chậm hơn nàng nghĩ nhiều.
Một trung niên mặc áo bào màu xám từ trên lầu bước xuống, phải nói đây là điển hình của một “mỹ trung tử” a~.
Tuy rằng khoác lên mình một bộ áo bào màu xám che hết cả thân hình nhưng gương mặt của hắn đầy nam tính. Hắn có một gương mặt hình chữ điền, và một cái trán cao kết hợp với cặp mắt nhỏ dài nhìn khá cân đối.
Cả người tràn ngập hơi thở cuồng ngạo, nói chung là một mỹ trung tử a~ Nói chung đa số Linh giả sau quá trình tu luyện đều bài tiết tạp chất, làm cả người đều thay đổi. Lại thêm cảm giác ngạo nghễ đều làm người ta thấy mình bị hấp dẫn.
Thiên Lam từ Hỗn Độn Giới Chỉ vọng ra. “Hắn có lẽ là Linh Hoàng ngũ tinh, mới đột phá không lâu đâu. Hắn cũng không có sát khí, bây giờ ngươi còn nhỏ yếu thì cứ cung kính với hắn đi, nhưng không được nịn nọt, sẽ làm mất mặt ta.”
Tiêu Nguyệt nghe Thiên Lam nói vậy thì nhẹ cười, cho dù cho tiền nàng cũng sẽ không nịn nọt hắn. Nàng không hèn yếu tới nổi thấy cường giả là chạy theo ngoắc đuôi. Nàng khinh thường việc đó.
“Mỹ trung tử” đó gọi là Đường Phúc, chủ của cửa hàng này, hắn luôn luôn tu luyện trong cửa hàng, chỉ khi có xung đột hắn mới ra mặt.
Đang tu luyện thì hắn cảm nhận được khí tức của Linh Vương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tai-nguc-phi/1544054/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.