Dọn dẹp xong mọi thứ thì trời đã sáng.
Càng gần đến ngày tận thế, Khương Tư nằm trên giường, nhắm mắt lại, ký ức đầy máu tanh như thủy triều ập đến, cảm giác xé rách tim gan bất chợt bao trùm toàn thân.
Cô đột ngột mở to hai mắt, thần sắc lạnh lùng, hai tay bấu chặt lấy chăn, siết chặt rồi lại siết chặt hơn, cho đến khi toàn thân toát mồ hôi lạnh, tay truyền đến cảm giác đau đớn đến thấu xương.
Khương Tư thở hổn hển, tự trấn an bản thân: "Không sao rồi! không sao rồi! không phải đang nằm mơ! "
Cảm xúc dần dần bình ổn trở lại, Khương Tư đi đến nhà bếp uống một cốc sữa bò, nằm trở lại giường, miễn cưỡng ngủ được ba tiếng đồng hồ, trời còn chưa sáng, lại đi đến chợ đầu mối lớn nhất thành phố S.
Khương Tư bước vào cửa hàng thực phẩm, hỏi bà chủ: "Bà chủ, loại lương thực nào để được lâu nhất ạ?"
Không gian không phải là tĩnh, phải ưu tiên chọn loại thực phẩm có hạn sử dụng dài.
Bà chủ cười nói: "Lúa gạo và cao lương để được lâu nhất, có thể để được 10 năm, đậu tương có thể bảo quản được 3 đến 7 năm, lúa mì bình thường có thể bảo quản được 2 đến 4 năm, ngô nếu phơi khô, môi trường chống côn trùng tốt, cũng có thể bảo quản được 2 đến 3 năm, những loại lương thực này sau khi được chế biến, hạn sử dụng cũng chỉ còn 1 năm.
"
Khương Tư gật đầu: "Vậy cho tôi một tấn lúa gạo, một tấn cao lương, đậu tương, lúa mì, ngô cũng lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tai-toan-dan-chay-nan-ta-co-hang-ty-vat-tu/211256/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.