Nhốt mình trong căn phòng cô quạnh Viola cố nhớ lại vì sao từ lúc tỉnh dậy cô lại nằm trên giường của Lion. Cũng từ lúc cô tỉnh dậy Lion không tức giận chỉ nhẹ nhàng bảo trong thời gian này cô không được ra ngoài. Tuy là nói vậy nhưng cô biết anh đang ngầm cảnh cáo cô. Việc cô lặng lẽ bỏ đi tìm Louis chắc anh cũng đã biết. Người đưa cô về đây chắc hẳn cũng là Louis. Cô chỉ không hiểu, đã nói rằng cô sẽ ở bên cạnh Louis trong mùa Đông vậy tại sao lại đưa cô về đây?
Khẽ thở dài Viola nhìn ra ngoài cửa sổ nơi những bông tuyết đang bắt đầu rơi. Lạnh lẽo, cô độc....giờ này hắn đang làm gì? Có phải hay không giống cô nhốt mình trong phòng như thế này?
Kỳ thực cô đã không được ra ngoài hơn một tuần rồi, rất muốn đến học viện tìm David nhưng điều đó là không thể.
Dạo gần đây Lion rất lạ, anh không cho phép cô ra ngoài, lúc nào cũng kè kè bên cạnh cô khiến cho mọi người đều sinh nghi. Thầy Athur đi trượt tuyết với bạn, Rose cũng khác lạ....cô nàng nhìn như vô hồn không cảm xúc mỗi khi nhìn vào Viola. Tom, Nick và một số người khác ngày ngày ra ngoài làm nhiệm vụ nên rất ít khi ở căn cứ nên thản nhiên cô sắp chết héo ở trong phòng.
"Cạch" cửa phòng cô bị mở ra, không cần nhìn cũng biết là Lion. Từ lúc cô bị thương trở về ngoài việc không cho cô ra ngoài thì anh yêu chiều cô hết mực. Viola không hồ hởi nhưng cũng không quá mức lạnh nhạt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-than-mat-tim/1491660/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.