Brody chở Reece đến nhà hàng Joanie đúng sáu giờ. Đèn trong nhà ăn đã bật trong khi bên ngòai vẫn tối om. Một chiếc xe tải thùng xanh đang đậu ở sân trước, trong thùng đã đổ gần đầy vôi vữa và những tấm vữa ốp tường.
Nhìn thấy chiếc xe hai vai Reece co rúm lại. “Anh nghĩ sẽ mất bao nhiêu?”
“Anh không biết.” Brody cũng nhún vai. “Là đàn ông nhưng anh cũng không chuyên về lĩnh vực này.”
Dù sao thì còn có bảo hiểm. Nhưng còn những khoản khấu trừ thì sao? Cô đi vào trong và thấy Joanie đang đứng chống nạnh nhìn chằm chằm tấm nhựa. Joanie đi đôi ủng mà Reece đã thấy lần đầu tiên khi cô đến nhà riêng của Joanie làm bánh mỳ, cùng với chiếc quần dài màu nâu áo sơ mi dài tay màu vàng nhạt túi ngực cộm lên. Reece biết trong đó chả còn gì khác ngòai bao thuốc hiệu Marlboro.
Đằng sau tấm nhựa có mấy người đàn ông đang đứng trên thang.
Không khí đầu mùi cà phê và ẩm ướt. Chiếc quạt to vẫn thổi gió ào ào.
“Mười một giờ hôm nay cô mới đến giờ làm việc.” Joanie nói mà không hề ngoái lại.
“Cháu phải có trách nhiệm với việc này. Nếu cô không đồng ý thì cháu buộc phải đến thị trấn Jackson Hole tìm công việc khác. Cô không thiếu vài gian ăn mà còn thiếu cả một đầu bếp nữa.”
Joanie vẫn đứng im. “Mấy người này đã làm một giờ rồi. Cô ra sau làm nhanh bữa sáng cho họ đi.”
“Họ thích ăn món trứng chế biến thế nào?”
“Rán lên.”
Brody bước vào khi Reece đã đi ra sau. “Cô có ngủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-than-tan-vo/291202/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.