Sau cơn hốt hoảng, thật khó khăn khi trở lại với
thực tế là phải đến chỗ làm việc, phải gặp mọi
người và phải tỏ ra là mình vẫn bình thường.
Nhưng mặc dù vậy, cô vẫn tự nhắc nhở mình
phải có mặt đúng sáu giờ.
Lựa chọn duy nhất của cô lúc này là phải đối
mặt với thừa nhận mọi cố gắng mấy tháng trời
qua coi như công cốc. Chỉ cần một cuộc điện
thoại cô sẽ bị bắt.
Mọi chuyện coi như kết thúc.
Cô lê bước. Mặc quần áo đã là một chiến thắng,
bước ra khỏi phòng và đi đến nhà hàng cũng là
một thắng lợi đối với cô lúc này. Không khí bên
ngòai vẫn lạnh-mùa đông vẫn chưa qua hẳn –
và hơi thở của cô đầy hơi nước trong ánh sáng
lờ mờ của buổi sáng tinh mơ mùa đông. Mấy
ngọn núi vẫn chỉ là bóng đen mờ ảo trên nền tời
và vầng trăng khuyết bây giờ đã khuất sau đỉnh
núi. Sương mù bao phủ bốn xung quanh như
bức màn dày đặc. Hơi nước bốc lên từ mặt hồ
che mờ cả mấy thân cây trụi lá khẳng khiu.
Trong bóng tối lạnh giá tất cả trở nên mơ hồ,
tĩnh mịch, hòa quyện vào nhau. Cô giật nẩy
mình mỗi khi xuất hiện vật gì đó trong màn
sương mù rồi lại yên tâm đôi chút khi phát hiện
ra đó chỉ là một con thú hoang.
Có thể chỉ là một con hưou, con nai gì đó vì cô
không thể nhìn rõ chúng từ đằng xa trong sương
mù. Mỗi khi nó tiến lại gần mặt hồ, hình bóng
của nó lại thấp thóang hiện ra trước mắt cô.
Con vật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-than-tan-vo/291224/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.