Ngày xửa ngày xưa, khi Mỹ còn chưa được sinh ra, và Mạnh Vũ vẫn còn là một chàng trai 33 tuổi quyến rũ, phong độ. Anh là cậu ấm độc nhất của tập đoàn Dương Ngọc bấy h đã vô cùng hùng mạnh. Do bị gia đình ép buộc, Vũ phải kết hôn với Trịnh Phương Giang, tiểu thư của một gia đình giàu có. Giang yêu anh, nhưng anh ko hề yêu cô. Hai người sinh ra Minh Nguyệt. Khi Nguyệt được 3 tuổi, Vũ quá chán việc sống với người vợ nhõng nhẽo, trẻ con nên viện cớ đi công tác, sang Pháp xả hơi. Chính ở đây, anh đã gặp người phụ nữ anh nguyện yêu suốt đời, đồng thời cũng là mẹ Băng – Thanh Cầm.
Vương Đặng Thanh Cầm – cô là một người Pháp gốc Việt. Hồi đó, cái tên Thanh Cầm được biết đến là một nghệ sĩ violin tuyệt đỉnh, đồng thời cũng sở hữu nhan sắc nghiêng thành đổ nước. Lần đầu tiên nhìn thấy dáng hình mảnh mai ấy trên san khấu, Mạnh Vũ đã ko thể rời mắt. Khuôn mặt đó, thân hình đó cộng với cái khí chất ung dung cao ngạo trên sân khấu làm anh say đắm. Tiếng đàn len lỏi trong tâm hồn anh, khơi dậy cái thứ cảm xúc anh chưa một lần được cảm nhận ở bên Phương Giang. Cái giây phút ấy, trong mắt anh chỉ có cô, tâm hồn anh tràn đầy những thanh âm du dương trầm bổng cô tạo nên. Anh đã yêu! Là thật sự, vô cùng yêu một người con gái dù cho chưa một lần trò chuyện. ” Vương Đặng Thanh Cầm, em phải là của tôi! Của một mình tôi thôi! ”
Từ ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-than-thuoc-ve-mot-ac-quy-cong-chua-bang-va-hoang-tu-mau-lanh/2158472/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.