Nói là hai người cùng nhau hiệp lý, nhưng phần lớn vẫn là Nguyên phi lo lắng nhiều hơn, nàng ta làm việc cẩn thận hơn Thục phi nhiều, ta cũng yên tâm.
Anan
Lúc tú nữ tiến cung có đến thỉnh an ta một lần, ta thân thể yếu ớt, lần trước bị cảm phong hàn vẫn chưa khỏi hẳn lại đến lúc giao mùa, mỗi lần giao mùa ta đều phải bệnh vài tháng, nên cũng không gặp, chỉ cách rèm cửa răn dặn các nàng ta vài câu, sau đó phất tay cho các nàng ta lui.
Cung điện mỗi lần có người mới tiến vào đều náo nhiệt hơn hẳn. Kẻ mới đến luôn tươi tắn, tràn đầy sức sống, toát lên vẻ sinh động vô hạn, không giống những người cũ, rõ ràng tuổi tác không lớn, nhưng lại mang vẻ u ám, ủ dột, không chút sinh khí.
Ta dưỡng bệnh, cũng chẳng buồn hỏi đến những chuyện này. Từ sau lần Trân tần bị phạt, trong cung cũng yên ắng hơn nhiều, không còn xảy ra chuyện gì rối ren nữa.
Người vốn đã ít, lại chẳng có ai được sủng ái, cho dù muốn gây sóng gió cũng chẳng nổi lên được gợn sóng nào.
Lý Dực mỗi ngày tan triều đều đến thăm ta, trò chuyện đôi câu. Ta hỏi chàng về những tú nữ mới tiến cung gần đây có người nào vừa ý hay không, chàng lại tỏ vẻ thờ ơ, nói: "Trẫm gần đây bận rộn, chưa nghỉ lại hậu cung, để vài ngày nữa rồi nói."
Ta ừ một tiếng, chàng cầm lấy tấm chăn mỏng trong tay tiểu hoàng môn bên cạnh, đắp lên đầu gối ta, khuyên nhủ: "Thân thể nàng vốn đã yếu, đừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-thu-tuy-am-nhi-thap-nhi-hoach-cot/1159496/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.