Ngay lúc Kim Hạn đang rời đi, Cố Ngữ Yên lạnh nhạt nói một câu, thanh âm đủ lớn để hắn có thể nghe thấy.
“Thái tử Bắc Nguyên, tốt nhất ngươi đừng nên nảy sinh ý định đó, không tốt đâu.”
Kim Hạn đứng sững lại, hắn quay đầu hướng về phía Cố Ngữ Yên đang đứng nháy mắt một cái.
“Cố tiểu thư, trời sinh ta là người ngay thẳng, tuyệt đối không làm trộm.”
Nói xong Kim Hạn liền đi thẳng một đường trở về dịch quán.
Một lát sau Tiêu Huyền cau mày, hắn rất bất mãn với cái nháy mắt vừa rồi của Kim Hạn, tên Thái tử này xem Huyền Vương hắn là không khí sao?
“Yên nhi, nàng nên tránh xa tên Thái tử Bắc Nguyên đó, con người này không đứng đắn.”
“Đúng là có phần không đứng đắn nhưng ta không cần tránh xa hắn, ngược lại người cần tránh xa là chàng.”
“Ta?” Tiêu Huyền ngớ người, chỉ tay vào bản thân hỏi lại.
Cố Ngữ Yên gật đầu.
Thái tử Bắc Nguyên đối với nàng không có tình ý, chỉ đơn thuần là sự thưởng thức đối phương.
Ngược lại ánh mắt của Kim Hạn khi Tiêu Huyền xuất hiện ở đại điện có ánh lên tia hứng thú.
Thật không ngờ Thái tử Bắc Nguyên quốc lại là một kẻ đoạn tay áo, việc này đúng là rất hay.
Đáng tiếc nàng lại không thể đẩy thuyền nam nhân của mình với người khác được nên suy nghĩ tìm cho hắn một đối tượng mới, Mạc Chi Thành có vẻ không tồi, Thái tử Bắc Nguyên và Thái tử Mạc Ly, mới nghĩ đến thôi đã thấy trước mắt hiện lên một giai thoại hào hùng.
Tiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tinh-gioi-xuyen-den-roi/2407258/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.