Long Kình Thiên quay đầu lại, mày nhướng lên, Thành Hạo này tự hồ nhìn hắn không vừa mắt?
Lúc này, Thành Hạo kia ngạo nghễ nói.
- Tiểu tử, ngươi chính là Long Kình Thiên cái gì đó? Nghe nói ngươi mấy tháng trước dùng thực lực Thiên Tiên hậu kỳ đánh bại một nội môn đệ tử Kim Tiên trung kỳ đỉnh phong?
Thanh âm của Thành Hạo vừa ra, đại điện không khỏi xôn xao lên.
Những nội môn đệ tử đối với sự tình đã từng nghe qua, biết rõ một ngoại môn đệ tử tên là Long Kình Thiên dùng thực lực Thiên Tiên hậu kỳ đánh bại một nội môn đệ tử Kim Tiên trung kỳ đỉnh phong. Chỉ là, chúng đệ tử không nghĩ tới người trẻ tuổi tóc đen trước mặt này chính lại là Long Kình Thiên!
Mấy tháng trước, Thiên Tiên kỳ, mà bây giờ đã là Kim Tiên sơ kỳ đỉnh phong!
Chúng đệ tử khiếp sợ, xôn xao nghị luận
Khang Hà kia sắc mặt cực kỳ khó coi, cảm thụ được ánh mắt quái dị của những người chung quanh, hắn hận không kiếm được cái lỗ nẻ nào để chui xuống.
Hắn hận, hận Long Kình Thiên, hận hết thảy những kẻ dùng ánh mắt quái dị nhìn hắn.
Trong lúc chúng đệ tử xôn xao, Thành Hạo lại tiếp tục mở miệng.
- Đã vậy, những người ở đây không dám lên ứng chiến, Long Kình Thiên, ngươi lên đây chơi đùa với ta một chút đi! Vốn dùng thực lực của ngươi còn không xứng giao thủ cùng ta, nhưng mà nhàn rỗi lại không có gì thú vị, chi bằng chúng ta chơi nửa chiêu.
Chơi nửa chiêu!
Ý nghĩa tự nhiên là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ton-trung-sinh/852666/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.