Vương Tiểu Lan cầm điện thoại lên, nhấp vào dòng tiêu đề rồi kéo xuống phía dưới. Trong bức ảnh trong bài, người phụ nữ và người đàn ông đang quấn lấy nhau, chỉ có thể dùng từ “cực kỳ khó coi” để hình dung.
Vương Tiểu Lan vừa nhìn đã nhận ra đó chính là Thẩm Thiên Vũ!
Thẩm Thiên Vũ cũng hoàn toàn chết lặng, cô ta nhớ trước đây có lần đi dự sinh nhật của bạn cùng lớp Trần Thiên Thiên, sau đó cô ta uống say, khi tỉnh lại thì phát hiện bản thân đang nằm giữa hai người đàn ông, cô ta sợ đến mức nhanh chóng mặc quần áo vào rồi lặng lẽ rời khỏi đó, cô ta tưởng rằng sẽ không có ai biết bởi vì tối hôm đó ai cũng uống say.
“Bố, chuyện này chỉ là hiểu nhầm…” Thẩm Thiên Vũ khóc như mưa, giọng nói cũng yếu ớt như tiếng muỗi kêu.
“Hiểu nhầm à? Mày dám nói người trong bức ảnh không phải mày không?”
“Bố, con không biết gì cả, hôm đó con uống say, con thật sự không biết gì cả!” Thẩm Thiên Vũ càng khóc to hơn.
Thẩm Thiên Việt ở bên cạnh thấy Thẩm Thiên Vũ đã khóc đến không thành hình người nữa thì trong lòng cũng có chút không nỡ.
“Chú Hai, chuyện cấp bách trước mắt là gỡ tin tức này xuống trước.” Thẩm Thiên Việt lên tiếng.
“Sao chú lại không muốn gỡ chứ, vì chuyện này mà bố cháu và chú đã dùng hết mọi mối quan hệ rồi, nhưng tin tức đó vẫn chễm chệ ở trên đó!”
Vừa dứt lời thì thấy Thẩm Nhiên xuất hiện ở ngoài cửa với vẻ mặt âm u lạnh lẽo.
Trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-truong-chi-cuu/1192617/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.