Dòng suy nghĩ của Giang Mộ Tuyết quay trở lại buổi tối đầu tiên cô với Tần Phong chạm mặt. Cô vẫn còn nhớ dáng vẻ Tần Phong đứng dựa vào bức tường bên ngoài nhà vệ sinh hút thuốc, cô nhớ sau khi đi lướt qua anh, anh bỗng gọi cô lại rồi hỏi cô rằng có cần anh đưa về nhà không.
Cô nhớ lúc cô muốn rút lui, anh bỗng giữ chặt cánh tay cô, hỏi cô rằng muốn anh giúp thế nào.
Cô nhớ trong bữa cơm gia đình anh, anh nghiêm túc giải thích với cô rằng anh tìm cô không phải là để chọc tức Diệp Linh Khê.
Cô nhớ sau khi bị cô từ chối lời cầu hôn, anh vẫn cười dịu dàng rồi đổi bó hoa hồng trong tay thành cúc họa mi ấm áp.
Người đàn ông trước mặt này luôn có thể xuất hiện để cứu vớt cô vào những lúc cô khó coi nhất, thảm hại nhất.
“Tần Phong, nếu bây giờ em muốn thu hồi lại những lời em đã nói trong buổi chiều hôm ấy, không biết có còn kịp không?”
Nếu cho cô cơ hội thu hồi lại lời từ chối mà cô đã nói trong buổi trưa ngày hôm đó, vậy phải chăng anh vẫn có thể cho cô thêm một cơ hội lựa chọn lại?
Tần Phong và Giang Mộ Tuyết nhìn nhau mấy giây, ánh mắt của cô sáng ngời, đồng thời cũng hiện lên chút hối hận và cầu xin.
“Tiểu Tuyết, em muốn anh cầu hôn em lần nữa ở đây à?”
Nghe anh nói, Giang Mộ Tuyết đột nhiên bật cười. Cô cảm thấy, nếu người anh gặp gỡ ban đầu không phải Diệp Linh Khê, cô cũng không yêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-truong-chi-cuu/1192853/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.